Số thành viên còn lại chưa tới tám mươi người, hơn một nửa đã rút luôn rồi.
Nếu Cao Phong không có ơn cứu mạng mấy người này, chỉ sợ là họ đã sớm rời khỏi khối tập đoàn Đế Phong rồi.
Binh bại như núi đổ, tan đàn xẻ nghé.
Tâm trạng bị thương bao phủ cả trái tim mọi người.
Sau giờ chiều, Long Tuấn Hạo lái một chiếc xe Porsche Cayenne chạy thẳng lên bậc thang của Bất động sản Phong Mai, tông nát chiếc cửa xoay bằng thủy tinh, đầu xe lao thẳng vào đại sảnh của công ty.
Lúc này, bảy tám bảo vệ xông tới, nhưng đã bị Long Tuấn Hạo xử lí một cách gọn nhẹ.
Long Tuấn Hạo không nói lời nào, gương mặt đẳng đẳng sát khí, cất bước đi vào thang máy, đi thẳng đến tầng cao nhất "Ram!"
Long Tuấn Hạo dùng chân đá một cái, cửa phò lập tức văng sang một bên.
Cao Bằng đang ở bên trong đang tại thảnh thơi nhấm nháp rượu đỏ, gương mặt anh ta hiện lên vẻ kinh ngạc. "Long Tuấn Hạo? Anh muốn làm gì?" Cổ Minh Tuân liếc một cái là đã nhận ra thân phận của Long Tuấn Hạo. "Là mấy người nhằm vào Cao Phong?" Mắt Long Tuấn Hạo lỏe sáng, khàn giọng nhìn hai người. "Anh đang nói cái quái gì đấy?" Cố Minh Tuân khẽ nhíu mày.
Long Tuấn Hạo thở phào một hơi, sau đó đột nhiên tiến lên, đấm một cái vào mặt Cổ Minh Tuân. "Rầm!"
Cơ thể Cổ Minh Tuân yếu đuối, ở trong tay Long Tuấn Hạo rất là nhỏ bé.
Chỉ một đấm thôi mà Cổ Minh Tuân đã bay ra tận năm, sáu mét rồi. Không đợi Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374661/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.