Cao Tử Hàn không nói lời nào, ngừng một chút, bỗng nhiên cô bé nhón mũi chân hôn lên sườn mặt Cao Phong.
Đôi môi ấm áp kia nhẹ nhàng hôn lên mặt khiến cho Cao Phong nhất thời kinh ngạc, cảm giác có chút bất ngờ không kịp phòng bị.
Mà mấy trăm người làm nhà họ Cao cũng không có cảm thấy xấu hổ bao nhiêu, bởi vì bọn họ đều biết Cao Tử Hàn và Cao Phong có quan hệ tốt như thế nào.
Không phải anh em một nhà, nhưng lại thân thiết hơn cả anh em một nhà.
Cả một thế hệ trẻ nhà họ Cao, trên dưới hai mươi trai tráng, chỉ có duy nhất Cao Phong là người mà Cao Tử Hàn lưu luyến không muốn rời xa.
Bất luận là Cao Phong tài giỏi hay chỉ là một Cao Phong nghèo khổ, thì từ nhỏ đến lớn chuyện này vẫn luôn không thay đổi. "Hi hi..."
Cao Tử Hàn lộ ra nụ cười đắc thắng sau khi thực hiện được ý đồ xấu, sau đó cô bé liền xoay người chạy tới bên cạnh người làm, vẫy tay về phía Cao Phong.
Cao Phong đưa tay sờ sờ chóp mũi, lắc đầu mỉm cười. "Cậu chủ Kình Thiên, chúng ta có thể lên máy bay rồi!"
Người phi công kính cẩn nói với Cao Phong.
Cao Phong gật đầu, quay đầu liếc mắt nhìn mấy trăm người làm họ nhà Cao, anh vốn định cúi đầu chào, nhưng suy nghĩ một chút vẫn là không nên làm như vậy.
Nếu bản thân cúi đầu, bọn họ thế nào cũng quỳ lạy lại cho xem.
Cao Phong không thích như thế. "Chúng ta sau này sẽ còn gặp lại!"
Cao Phong thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374631/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.