Chương trước
Chương sau
Trong giờ khắc này, không chỉ có Giám đốc Phương, mà cả Kim Ngọc Dung và Kim Tuyết Mai đều trợn to hai con mắt vốn đã trợn to của chính mình lên thêm một lần nữa.
Sợi dây chuyền kim cương Trái tim của Biển xanh kia đang lẳng lặng nằm ở bên trong chiếc hộp nhỏ tinh xảo trong tay của Cao Phong.
Viên kim cương hình trái tim màu xanh da trời kia nhìn vô cùng rực rỡ và chói mắt, hoàn hảo đến mức không có từ gì có thể miêu tả được.
Kim Ngọc Dung cố gắng đè nén nội tâm đang không ngừng kích động của bản thân mình xuống, phải rất nín nhịn thì cô ta mới có thể không bị những điều đang xảy ra trước mắt này làm cho ngạc nhiên mà hô lên thành tiếng. “Tuyết Mai, may mắn là đã hoàn thành được nhiệm vụ, anh đã lấy được sợi dây chuyền này về cho em rồi."
Khóe miệng của Cao Phong cong lên tạo thành một nụ cười mỉm ân cần, nhìn khuôn mặt đang quá đỗi ngạc nhiên của Kim Tuyết Mai, dùng giọng nói bình tĩnh mà bảo cáo chiến công với cô.
Lúc này Kim Tuyết Mai mới phản ứng lại được, bên trong hai con ngươi xinh đẹp tràn đầy sự kích động, sau đó dứt khoát đi ra khỏi phía sau của bàn làm việc, tiếp theo đó, cô giống như một mũi tên mà lao nhanh vào trong ngực của Cao Phong.
Chuyện liên quan đến sợi dây chuyền kia quan trọng, nhưng không thể nào có thể quan trọng bằng Cao Phong được.
Đối với Kim Tuyết Mai mà nói, sợi dây chuyền kia đích thực rất đẹp, rất khiến người ta muốn có được, nhưng mà điều này cũng không thể so sánh được với tấm lòng và trái tim của Cao Phong.
Mà điều quan trọng hơn đó chính là, người đàn ông Cao Phong của Kim Tuyết Mai cô, đã chiến thắng được Long Tuấn Hạo mà người người ở mảnh đất Hà Nội này đều vô cùng sợ hãi, bảo vệ được tôn nghiêm của chính mình, đây mới chính là chuyện khiến cho Kim Tuyết Mai cảm thấy vui mừng nhất. “Cao Phong, em biết ngay mà, em biết là anh nhất định có thể làm được mà “Người đàn ông của Kim Tuyết Mai em, sẽ không thua kém bất kỳ một người đàn ông nào khác. Kim Tuyết Mai đầu tựa vào trong ngực của Cao Phong, nhẹ giọng mà lẩm bẩm, ni non.
Cao Phong không trả lời, nhưng khóe miệng kia lại lộ ra một nụ cười khó mà giấu được, sau đó lại chậm rãi nâng cánh tay lên, nhẹ nhàng ôm lấy Kim Tuyết Mai vào trong ngực. "Hừ!” Kim Ngọc Dung cố gắng khống chế tâm trạng của chính mình, vất vả lắm mới chuyển được tầm mắt ra khỏi sợi dây chuyền kim cương Trái tim của Biển xanh kia, sau đó quay đầu đi về phía cửa phòng làm việc.
Nếu như còn không chịu đi nữa, vậy thì chẳng lẽ thật sự muốn ở lại chỗ này để gọi Cao Phong là cha hay sao?
Cô ta cũng không có sự quyết đoán đến như vậy giống như Hạ Vy, lại thật sự có thể gọi Cao Phong một tiếng cha được. “Nhớ cho kỹ lấy, ngày mừng thọ của bà nội đừng có tới trễ: Nếu không thì món quà mà tôi đã cất công chuẩn bị cho hai vợ chồng các người cũng không biết phải đưa cho người nào mới xứng nữa.
Kim Ngọc Dung bỏ lại một câu nói này, sau đó cũng không tiếp tục nán lại nơi này nữa, vừa xoay đầu lại đã lập tức chạy trốn khỏi phòng làm việc của Kim Tuyết Mai.
Giám đốc Phương cũng rất thức thời, chậm rãi rời khỏi phòng làm việc, sau đó lại hiểu ý mà đóng cửa phòng làm việc lại cho hai người.
Kim Tuyết Mai nép vào trong lồng ngực của Cao Phong ước chừng khoảng năm phút, sau đó mới lưu luyến không thôi mà rời khỏi lồng ngực của Cao Phong, nới lỏng vòng ôm ra, ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn lên mà nhìn Cao Phong. “Cao Phong, đến tột cùng là anh đã làm sao mà có thể làm được vậy?” “Trong nhà của cái người đàn ông Long Tuấn Hạo kia có nhiều tiền đến như vậy, cho dù là anh có thể mua được một căn Biệt thự ở trung tâm với giá đi chăng nữa, nhưng mà cũng không có khả năng... “Tài sản bên trong nhà của Long Tuấn Hạo, sợ rằng cũng phải lên đến con số hàng mấy chục nghìn tỷ đấy!” Kim Tuyết Mai nhìn sợi dây chuyền kim cương Trái tim của Biển xanh đang nằm ở trong tay của Cao Phong, trên mặt tràn đầy vẻ không dám tin tưởng nói. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Cao Phong chỉ ung dung mỉm cười, sau đó lại dùng giọng ngạo nghễ mà nói: “Chồng của em lắm tiền nhiều của, giàu có không gì sánh bằng, chỉ là một Tập đoàn Thiên Long mà thôi, có thể được coi là cái gì chứ?” Kim Tuyết Mai bị câu nói này của anh làm cho sửng sốt một chút, sau đó cô chậm rãi đứng dậy, còn cố ý cong môi nói: “Xí! Nói anh béo mà anh còn thổi cho căng lên, đúng là được một tấc lại lần một thước mà!” “Những lời này của anh đều là nói thật! Đúng rồi, mới vừa rồi nghe thấy Kim Ngọc Dung nói, năm nay bà nội muốn làm tiệc mừng thọ? Cô ta còn nói muốn tặng quà cho em? Quà gì vậy?” Cao Phong nhẹ nhàng lấy sợi dây chuyền ra khỏi hộp, dự định sẽ đeo lên cho Kim Tuyết Mai. “Em cũng không biết là Kim Ngọc Dung định làm cái gì nữa, nhưng mà em có thể chắc chắn rằng cô ta không hề có ý định gì tốt đẹp, hầy, thật là nhức đầu mà!”
Kim Tuyết Mai vừa trả lời Cao Phong, vừa nâng tay ngăn cản động tác của anh. “Không có vấn đề gì hết, ở trên Thành phố Hà Nội này, dù cho có là khó khăn bằng trời đi nữa thì chồng của em cũng có thể giải quyết được. “Anh đã từng nói qua rằng, anh muốn khiến cho tất cả mọi người ở trong nhà họ Kim đều cho phép chúng ta ở bên nhau, khiến cho bà nội cũng chúc phúc cho chúng ta, những lời này tuyệt đối đều không phải chỉ là những lời hứa sáo rỗng” Giọng nói của Cao Phong chất đầy sự tự tin. “Nào, để anh đeo nó lên cho em"
Cao Phong đưa tay mở chốt của sợi dây chuyền kim cương Trái tim của Biển xanh ra, tiếp sau đó là đưa đến phía Kim Tuyết Mai, ý muốn đeo lên cho cô.
Nhưng mà Kim Tuyết Mai lại thuận thế mà né tránh, trốn thoát khỏi hai tay của Cao Phong, không để anh đeo sợi dây chuyền kia lên cho mình. "Làm sao vậy?” Cao Phong có chút nghi ngờ. “Sợi dây chuyền kim cương màu lam lớn đến như vậy, nếu như để cho em đeo ở trên cổ thì cũng quá là chói mắt rồi không phải sao! Nếu đi ra ngoài mà bị ăn trộm để ý đến thì phải làm như thế nào đây?” “Em phải cất giữ cho thật tốt, tương lai sẽ để lại nó cho công chúa nhỏ của chúng ta... Kim Tuyết Mai cẩn thận nhận lấy sợi dây chuyền, trên mặt hiện lên đầy vẻ nghiêm túc nói.
Cao Phong đột nhiên phì cười, khẽ lắc đầu sau đó lại bỗng nhiên nói: “Khụ... Vậy thì em, vậy em đã cảm nhận thấy được phản ứng gì hay chưa?” “Phản ứng gì chứ?” Kim Tuyết Mai nghe xong câu hỏi của Cao Phong thì cũng sững sờ mà ngây người ra. “Chính là cái loại phản ứng đó đó, buồn nôn rồi lại cái gì nữa đó... Cao Phong hằng giọng ho khan một tiếng, sau đó tiếp tục hỏi.
Kim Tuyết Mai sửng sốt mấy giây, lúc này rốt cuộc mới hiểu rõ được ý tứ của Cao Phong.
Ý của Cao Phong lúc này chính là đang muốn hỏi mình, xem là có phải mình đã có bầu bảo bối rồi hay là không đấy sao! “Trời ạ, có phải là anh bị ngốc rồi hay không vậy! Lúc này mới, lúc này mới có hay ngày thôi mà!” “Hơn nữa lại nói, làm gì có chuyện mà chỉ một lần, mà đã... Nửa câu nói ở đằng sau, Kim Tuyết Mai lại không thể nói tiếp được ra thành lời nữa. “Vậy thì anh cũng đã hiểu được ý tứ của em rồi, ý của em muốn nói chính là do số lần quá ít có đúng hay không? Vậy thì chúng ta... Ngay tại bên trong phòng làm việc này còn có ghế sô pha.." Cao Phong cố ý trêu chọc Kim Tuyết Mai.
Kim Tuyết quở trách, trợn trắng mắt mà liếc Cao Phong một cái, sau đó dứt khoát cúi đầu xuống, không để ý đến Cao Phong nữa.
Cao Phong cười một tiếng, sau đó nghiêm nghị nói: “Tuyết Mai, anh phải nói chuyện này cho em biết, mấy ngày này anh sẽ không có mặt ở nhà” “Có một số việc cần phải giải quyết, đợi anh quay về, nhất định anh sẽ đem đến cho em một niềm vui lớn vô cùng bất ngờ!”
Kim Tuyết Mai nghe vậy thì có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên, bình tĩnh nhìn Cao Phong, sau đó gật đầu nói: “Vậy anh có thể đến tham gia buổi tiệc mừng thọ của bà nội hay không?” “Có thể” Cao Phong do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn cất tiếng nói đồng ý. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Nhìn thái độ vừa rồi của người phụ nữ Kim Ngọc Dung kia, nếu như mà Cao Phong không đến buổi tiệc mừng thọ đó, vậy thì cũng không biết được là cô ta sẽ dùng cách gì để mà nhằm vào Kim Tuyết Mai nữa. “Được! Vậy thì anh nhớ tranh thủ thời gian, đi sớm về sớm. Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng gật một, cô vô cùng có lòng tin tưởng đối với Cao Phong.
Thành phố Hà Nội, một lần nữa rơi vào chấn động.
Sau khi buổi đấu giá lần này của Hà Nội kết thúc, một con hắc mã to lớn nhất, cùng với thực lực cạnh tranh không thể nào lường trước cũng đã được ra đời.
Thế nhưng mà mấy nhà giàu bản địa trên mảnh đất Hà Nội sau khi đến tham gia buổi đấu giá kai trở về thì lại rất là ngoài dự liệu của mọi người, không có bất kỳ một ai hé ra chữ nào liên quan đến chuyện này.
Bởi vì thời điểm mà bọn họ rời khỏi Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, tất cả đều đã bị một thế lực có sức mạnh khổng lồ lại thần bí nào đó cảnh cáo, nghiêm cấm việc bạn họ tiết lộ ra ngoài những chuyện có liên quan đến cao phong.
Bọn họ không biết, nguồn sức mạnh này là do ai phái
Nhưng nhìn từ dáng vẻ trò chuyện vô cùng vui vẻ giữa tới.
Cao Phong và Lý Khải Kiệt của Tập đoàn Hà Đô kia mà nói thì cũng rất có thể là do Tập đoàn Hà Đô đang giúp Cao Phong giữ kín bí mật về thân phận và tài lực của chính mình! Toàn bộ giới truyền thông ở Thành phố Hà Nội đang sôi lên sùng sục, nhưng mà lại không có một người nào biết được, người này rốt cuộc là ai. Chỉ biết được là người nọ được gọi là cậu Phong!
Cậu Phong này ra tay hào phóng, chỉ dựa vào sức lực một người của chính bản thân mình mà đã có thể chống cự lại được Long Tuấn Hạo của Tập đoàn Thiên Long, cuối cùng đã hô lên mức giá với những con số trên trời, sáu nghìn tỷ, để đấu giá được sợi dây chuyền kim cương Trái tim của Biển xanh.
Ở trong buổi đấu giá lần trước, kỷ lục cao nhất trong mức giá đấu giá được Vũ Hoàng Lê xác lập ra cũng chỉ đạt đến được con số một tỷ tám trăm triệu!
Mà cậu Phong này lại không chỉ phá vỡ kỷ lục, xác lập kỷ lục mới, hơn nữa thậm chí, cái kỷ lục mới này còn gấp ba lần con số kỷ lục được ghi lại trước đó.
Người có thể đánh bại được Long Tuấn Hạo của Tập đoàn Thiên Long, đó là sự khủng bố tới cỡ nào, phải là người có được thực lực tài chính hùng mạnh đến như thế nào đây.
Hơn nữa, đây cũng chỉ là một phần của tảng băng.
Cùng trong buổi đấu giá này, cũng vẫn là cậu Phong kia, vào thời điểm mà Tập đoàn Hà Đô đấu giá tầng thứ chín của căn Biệt thự trong Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, anh đã ra tay một cách vô cùng hào phóng, dùng hai mươi hai nghìn tỷ, áp đảo toàn bộ những ai có mặt ở trong hội trường để có thể giành lấy được tầng thứ chín cao cấp nhất trong căn Biệt thự của Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.
Ngôi Biệt thự kia, nằm ở vị trí có thể phóng tầm mắt nhìn ra được toàn bộ Thành phố Hà Nội, nó tuyệt đối cũng được coi là toà nhà có giá trị cao nhất, có địa vị tôn quý nhất ở Hà Nội.
Mà hôm nay, căn Biệt thự tôn quý ấy cũng đã bị cậu Phong thần bí kia thu hết toàn bộ vào bên trong tay nải.
Đương nhiên là đám nhà giàu cũng cùng tham gia vào buổi đấu giả kia cùng với Cao Phong không dám nói ra sự thật rằng, chỉ ngay sau đó, Tập đoàn Hà Đô đã tặng miễn phí căn Biệt thự ở Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên cho anh.
Anh, lúc trước trả ra sáu nghìn tỷ, sau đó lại vung tay chi thêm hai mươi hai nghìn tỷ nữa, áp đảo toàn bộ đảm người già nhàu có mặt trong hội trường buổi đấu giá.
Anh, đánh bại Long Tuấn Hạo của Tập đoàn Thiên Long, chỉ dựa vào sức lực của một người chính mình mà chinh phục mấy trăm tên nhà giàu nổi danh ở trên buổi đấu giá của Hà Nội.
Anh, có thể nói chính là một nhân vật truyền kỳ chân chính.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.