Mặc dù đã tâm của Kiều Thu Vân rất lớn, nhưng cho tới tận bây giờ, bà ta cũng chưa từng nghĩ đến rằng có một ngày có thể ra vào tự do trong biệt thự trung tâm ở khu Phương Đông này.
Bởi vì có một số chuyện, người bình thường ngay cả ảo tưởng cũng không có tư cách
Bàn tay Kiều Thu Vân run rầy rút chìa khóa ra, đi về phía cổng biệt thự.
Kết quả là Cao Phong có nói dối hay không thì chỉ cần nhìn xem chùm chìa khóa này có thể mở được cổng biệt thự hay không thôi.
Đầu tiên, Kiều Thu Vân nhìn qua ổ khóa, quả nhiên là cổng này được đặt làm riêng, trên đời tuyệt đối không tìm được loại Ổ khóa như thế này.
Ổ khóa đặc biệt này được làm theo yêu cầu, đương nhiên là cũng rất dễ nhận chìa khóa
Bản tay Kiểu Thu Vân run rẩy tìm được chìa khóa công mạ vàng, chậm rãi dùt vào trong ổ khóa. “Ông Hải, ông giúp tôi tỉ đi." Kiểu Thu Vân thở dài, sau đó từ từ văn chìa khóa. "Cạch cạch."
Một âm thanh lanh lành truyền tới, lúc này, cửa biệt thự được mở ra. “Hoan nghênh chủ nhân về nhà."
Cùng lúc đó, một giọng nói điện tử vang lên theo trong đêm tối yên lặng ở đây, khiến cho hai người giật cả mình.
Nhìn cổng biệt thự từ từ mở ra, giờ phút này, trái tim Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải bỗng nhiên co rút lại. Trong nháy mắt, khuôn mặt bọn họ tràn đầy vẻ khiếp sợ. “Mờ, mở được rồi..." Kiều Thu Văn lẩm bẩm nói. "Cái này... Thật sự mở ra rồi..." Mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374505/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.