*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Tôi chẳng quan tâm nó nghĩ sao, nếu nó thông minh thì đừng làm chậm trễ Tuyết Mai." Kiều Thu Vân bĩu môi trả lời.
Về phần Cao Phong thấy sao, bà ta không quan tâm, có thể nhờ vả vào mỗi quan hệ với nhà họ Cao ở Đà Nẵng, Kiều Thu Vân còn cần kiêng dè suy nghĩ của người khác à?
"Chuyện này không phải chúng ta định đoạt, tình cảm của Tuyết Mai và Cao Phong bây giờ rất tốt." Kim Ngọc Hải than nhẹ một tiếng.
"Hừ! Cao Phong là thứ đồ thừa trong nhà, nó không chịu đi thì tôi sẽ tra tấn tin thần nó, cho đến khi nó không chịu được mà đi mới thôi." Kiều Thu Vân hừ lạnh một tiếng.
"Cao Phong, Cao Phong đâu, đi với em đến công ty đi! Hôm nay có khách hàng mới cần bàn bạc."
Kim Tuyết Mai vội vã đi từ trong phòng ra, vừa đi còn vừa dặm lại phấn trên mặt.
"Đứng lại cho mẹ!" Kiều Thu Vân trông thấy Kim Tuyết Mai thì không nhịn được nghiến răng một trận.
"Sao vậy mẹ?"
"Con nói xem con có ngốc hay không vậy, nếu con đồng ý với nhà họ Cao thì bây giờ còn cần mệt mỏi như vậy sao?"
"Con có thể ngủ đến giữa trưa, tiêu tiền không hết, giặt quần áo, cơm nước đều có người bưng người rót! Con chỉ cần nói bừa một câu cũng có thể làm cho công ty nhà họ Kim lên như diều gặp gió, rốt cuộc con có hiểu không?" Kiều Thu Vân chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374486/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.