“Phập…..”
Sau khi Trần Lập Đông nói xong, Bàng Miểu Nhã, Trần Miễn Như, mấy người có nam có nữ đều cười nhạo một trận.
“Giặt giũ quần áo nấu cơm, tuyệt vời… thực sự là một người đàn ông tốt!” Trần Miễn Như tinh nghịch nói.
“Có gì mà tuyệt, đó không phải là.. việc của người làm sao?” Bàng Miểu Nhã giả vờ không hiểu mà nói.
Trần Lập Đông không nói gì, chỉ nhìn Cao Phong cười.
Trong lòng thầm nghĩ, nếu Cao Phong đã dám đi theo, nhất định phải sẵn sàng bị cười nhạo.
Nếu là người thức thời thì nên nhanh chóng rời khỏi, tránh ở đây gây chướng mắt. Hai chị em Kim Tuyết Mai và Kim Tuyết Ngọc này, nếu không có Cao Phong đây thì chính là người có địa vị cao nhất, hai người họ sẽ bằng lòng để người này bên cạnh mình sao.
“Lập Đông, anh còn nói chuyện như thế này nữa thì tôi sẽ thật sự tức giận đó! Làm sao anh biết anh rể của tôi không thể chơi bowling?” Kim Tuyết Ngọc có chút nóng nảy.
Kim Tuyết Ngọc vẫn không thay đổi thái độ đối với Cao Phong, cô đã từng nói với Trần Lập Đông rằng Cao Phong là thứ nhu nhược phế vật, cô rất ghét Cao Phong.
Nhưng sau đó, Kim Tuyết Ngọc đã nói với Trần Lập Đông nhiều lần rằng cô và Cao Phong đã giảng hòa, còn yêu cầu Trần Lập Đông nhận Cao Phong làm anh trai của mình.
Nhưng tại sao Trần Lập Đông vẫn nhắm vào Cao Phong?
“Nè, Tuyết Ngọc, chuyện nào ra chuyện đó! Trò bowling này quả thực không phải thứ ai cũng có thể chơi.” Trần Lập Đông không vui,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374394/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.