Kim Tuyết Mai cũng đã bấm kết thúc video.
Xem đến đây là đủ rồi, đã thấy mọi hiểu lầm đều đã được sáng tỏ.
Vì vậy tất cả mọi chuyện, cũng đã được làm rõ ràng chân tướng. Cao Phong, cũng đã được chứng minh.
Anh ấy đã bị oan, bị gia đình bọn họ đổ oan…
Trong phòng khách không ai nói chuyện, chỉ có Kim Tuyết Ngọc, người đang nằm liệt trên mặt đất, đang khóc liên hồi…
“Mẹ, trước đây mẹ đã nói Cao Phong không lo lắng cho Tuyết Ngọc. Tuyết Ngọc có về nhà muộn, Cao Phong cũng không muốn đi tìm em ấy. Bây giờ mẹ cho rằng như vậy không?” Kim Tuyết Mai đứng trước ghế sô pha nhìn Kiều Thu Vân.
Kiều Thu Vân không nói nên lời, vươn tay lau khóe mắt, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ.
“Tuyết Mai… là do mẹ đã sai…”
Một người phụ ngang ngược như Kiều Thu Vân giờ đây cũng ăn năn hối lỗi nhận sai, điều ấy cũng không dễ dàng gì.
Kim Tuyết Mai lại nhấn phát video một lần nữa, quay về hướng Kỷ Ngọc Lâm.
“Ba, hôm qua Tuyết Ngọc đẩy Cao Phong ra. Mặt Cao Phong đều đau đến tái mét. Ba nói xem có phải anh ấy cố ý giả bộ để lấy thiện cảm của chúng ta không?!
Lúc này, Kim Tuyết Mai muốn chất vấn họ, để bọn họ nhận ra sai lầm của mình.
“Tuyết Mai…”
Còn chưa nói hết câu, Kỷ Ngọc Lâm đột nhiên giơ lòng bàn tay lên, nhắm ngay vào miệng miệng chính mình, tát xuống.
“Bốp!!
Một cái.
“Bốp!!
Hai cái.
“Bốp!!
Ba cái.
Kỷ Ngọc lần lượt tát ba cái vào mặt chính mình, bàn tay dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374382/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.