Kim Tuyết Mai hoang mang, đám người Kim Ngọc Dung và Kim Hiểu Mỹ cách đó không xa cũng mơ hồ theo.
“Oa! Cái này…” Rất nhiều người cũng mơ hồ tại chỗ. Nhiều điện thoại như vậy, đây là muốn làm gì?
Thậm chí còn có người liên tưởng đến trước đó Cao Phong đưa một cái hộp cho Kim Tuyết Mai, sau khi mở bao bì đóng hộp ra, đựng bên trong là chiếc Vsmart Porsche bản giới hạn.
Mà nhiều hộp điện thoại đóng gói như vậy… Bên trong không phải… Cũng đựng Vsmart Porsche bản giới hạn chứ?
Ngẫm lại thì đều khiến người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
“Cao Phong, đây là?” Kim Tuyết Mai ngờ nghệch nhìn tất cả thứ này.
“Khụ, không có gì.”
Cao Phong vội vàng đi tới, thành thạo cầm điện thoại lên, một lần nữa ném vào trong ghế sau xe.
“Cao Phong, cậu mua nhiều điện thoại như vậy làm gì?” Kim Ngọc Dung không nhịn được hỏi.
“Cho vợ tôi mỗi ngày dùng một chiếc, mỗi ngày đổi điện thoại mới, thế nào?” Cao Phong cân nhắc cười một tiếng, lúc này kéo Kim Tuyết Mai lên xe rời khỏi.
Trong ánh mắt chăm chú sau lưng của mọi người, Cao Phong đạp chân ga một phát, chở hai trăm chiếc điện thoại nghênh ngang rời khỏi.
Trên đường trở về, Kim Tuyết Mai thỉnh thoảng nhìn ghế sau xe một chút, gương mặt vẫn mơ hồ.
“Cao Phong… Anh… Không phải anh cướp cửa hàng điện thoại người ta chứ?” Kim Tuyết Mai cứ mãi do dự, vẫn không nhịn được khẽ hỏi.
“Khụ… Khụ khu..” Cao Phong bị một câu nói kia của Kim Tuyết Mai chọc cười.
“Chuyện này không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374364/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.