Nhưng lúc này cửa hàng đang đông khách, anh ta không có thời gian quan tâm tới Cao Phong.
“Thì ra là thế. Chắc anh này tưởng ngày lễ quốc khách là ngày cá tháng tư nhỉ?” Cửa hàng trưởng thản nhiên nói.
“Ha ha ha! Thú vị!”
“Mở mồm ra đòi mua 200 chiếc điện thoại, ít ra cũng mấy trăm triệu, chắc thằng này còn chưa tỉnh ngủ đâu.”
“Chắc nó tưởng ngày quốc khánh là ngày cá tháng tư.”
Khách hàng và nhân viên chung quanh đều bật cười. Giờ đây Cao Phong đã nghiễm nhiên trở thành trò cười cho họ.
“Chỗ các anh không có thì tôi sang cửa hàng khác mua, ăn nói kiểu này không ra thể thống gì đâu.” Cao Phong nhíu mày.
“Ai bảo chúng tôi không có? Chỉ cần có tiền, chúng tôi sẽ bán điện thoại. Nhưng không có tiền mà còn định trêu cợt người khác thì chúng tôi xin khiếu.”
“Nếu anh muốn mua thì lấy 1 tỷ 200 triệu ra đây, tôi sẽ chuẩn bị 200 chiếc điện thoại cho anh” Cửa hàng trưởng cười trào phúng. Anh ta càng nhìn Cao Phong càng cảm thấy tài sản của Cao Phong chỉ có mấy trăm triệu mà thôi. Một người chỉ có mấy trăm triệu thì sao có 1 tỷ 200 triệu mà mua điện thoại? Có chừng đó tiền không?
Mấy chục người khách cùng với bảy tám nhân viên bán hàng đều bỡn cợt nhìn Cao Phong. Không phải anh muốn mua 200 chiếc sao? Bây giờ cửa hàng trưởng đã lên tiếng rồi đấy, chỉ cần anh lấy tiền ra đây thì sẽ có điện thoại. Anh có lấy ra 1 tỷ 200 triệu được không?
“Xin lỗi, tôi không muốn cho các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374350/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.