Cao Phong cười gật đầu, sau đó kéo Kim Tuyết Mai cùng ngồi xuống.
"Ông chủ, cho chúng tôi hai tô mì chay bỏ hành!" Kim Tuyết Mai nói.
"Tôi biết rồi, một tô chỉ cần hành thái, không cần rau thơm, đúng không?" Ông chủ tiệm mì cười nói.
"C." Kim Tuyết Mai lại kinh ngạc. Cô không thích mùi rau thơm, chỉ có người nhà mới biết chuyện này. Chẳng lẽ ông chủ tiệm mì này lại nhớ dai đến thế sao? Lần trước cô và Cao Phong đến đây là một năm trước cơ mà. Chuyện cách đây một năm rồi mà đến bây giờ, ông chủ vẫn còn nhớ rõ sao?
Kim Tuyết Mai thật sự không kìm nén nổi lòng hiếu kỳ, đang định lên tiếng hỏi thăm, song ông chủ tiệm mì đã xoay người vào nhà bếp làm mì.
Kim Tuyết Mai thầm nghĩ, có lẽ là ông chủ nhận nhầm người, nhưng ngay sau đó, ông chủ tiệm mì đã đi ra, trong tay bưng hai tô mì, một tô không bỏ thêm rau thơm.
"Nè cô, không có rau thơm là của cô đây." Ông chủ tiệm mì trực tiếp đặt tô mì xuống trước mặt Kim Tuyết Mai, sau đó lại đặt tô có rau thơm trước mặt Cao Phong.
"Cảm ơn, nhưng mà..." Kim Tuyết Mai ngẩn người. Nếu ban đầu cô cho rằng ông chủ tiệm mì nhận nhầm người, tưởng cặp tình nhân khác là mình và Cao Phong, vậy thì bây giờ là sao? Ông chủ tiệm mì trực tiếp đặt tô mì không có rau thơm xuống trước mặt mình, thế là thế nào?
“Ừm... Ông chủ ơi, trí nhớ của ông tốt quá vậy. Lần trước tôi đến đây là một năm về trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374341/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.