Cho dù Cao Phong há miệng chờ nuôi cơm nhưng Kim Tuyết Mai vẫn nguyện ý đi theo Cao Phong, đả kích này với Nguyễn Văn Hạo mà nói quả thực giống như núi Thái Sơn đè đầu vậy!
Loại đả kích mãnh liệt này càng khiến NguyễnVăn Hạo giận sôi gan, hận không thể đạp văng Cao Phong xuống đất.
"Loại chuyện này nói ra từ miệng ngài Cao, có vẻ như còn rất đáng kiêu ngạo."
"Anh căn bản không thích Kim Tuyết Mai, anh cũng không có tư cách thích Tuyết Mai, anh không có tư cách bảo vệ cô ấy, anh càng không có tư cách cho cô ấy hạnh phúc!" Nguyễn Văn Hạo rốt cuộc không kiềm chế được cơn tức trong lòng, chửi Cao Phong té tát.
Cao Phong lạnh lùng liếc nhìn Nguyễn Văn Hạo, giờ khắc này toàn thân trên dưới tỏa khí lạnh ép người, khiến kẻ khác run sợ.
Nguyễn Văn Hạo cũng xem như đã gặp qua không ít các người trưởng bối trong giới của Hà Nội, nhưng không ai có thể so sánh với khí thế bức người trên người Cao Phong.
Loại khí thế này, như là trời sinh, như bẩm sinh đã có.
"Người phụ nữ của tôi, tự tôi bảo v."
"Chỉ mình ông đây là có thể cho cô ấy cảm giác an toàn!"
"Còn nữa, cái tên Tuyết Mai này không phải cho anh gọi, còn kêu một tiếng nữa cẩn thận tôi đập nát cái miệng của anh."
Cao Phong lạnh lùng nhìn Nguyễn Văn Hạo, nói ra lời cực kỳ cương quyết.
Nguyễn Văn Hạo sững sờ nhìn Cao Phong, giờ khắc này thậm chí có chút câm nín không nói nên lời.
Không ai có thể cảm nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374280/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.