Cho dù ai bị khinh thường như thế, thì trong lòng cũng không hề dễ chịu!
Kiều Thu Vân vốn là người kiêu ngạo, Kim Tuyết Ngọc lại được di truyền gen của bà, sao có thể chịu được khi bị đối xử như thế?
Ngay cả Kim Ngọc Hải nhu nhược hiền lành cũng không thể chịu đựng được. "Được rồi, chúng ta không đi vào, đứng ở cửa nhìn thôi." Kiều Thu Vân
nhắm mắt trả lời.
Kim Tuyết Ngọc cũng hừ lạnh một tiếng, quay đầu sang một bên. Kiều Thục Lan nghĩ là mấy người bên này rất muốn đi vào xem sao? Còn phải cởi giày nữa, không đi vào là được.
"Ôi chao, dì Ba, dượng Ba, Tuyết Ngọc, mẹ con nói đùa thôi, cởi giày gì chứ, nhanh vào thôi!"
Lý Quyên Tú không biết nói sao, đi lên kéo ba người vào nhà.
Đùa gì thế, biệt thự này là của ai, cô biết rõ hơn ai hết?
Dù cho phải cởi giày, thì cũng là một nhà Lý Quyên Tú cô phải cởi ra!
Thật ra, vì Cao Phong, nên cả nhà Kiều Thu Vân mới là chủ nhân thật sự của biệt thự này!
"Không cần, chúng tôi không xem, trong nhà còn có việc." Kim Tuyết Ngọc hơi tức giận.
"Ôi chao, được rồi! Nhanh vào đi, nhanh vào!" Lý Quyên Tú nhất định phải kéo ba người vào nhà.
"Đúng vậy đó dì Ba, không cần cởi giày, cứ giẫm tùy ý, không sao đâu." Hồ Quốc Khánh cũng xoa trán.
Nếu để cho Cao Phong nhìn thấy chuyện này, cả người mình đi vào, mà cả nhà Kiều Thu Vân bị cản lại ở ngoài cửa thì sao không tức giận được?
Đến lúc đó, cả nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374252/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.