"Hừ! Tôi nói cho anh biết Cao Phong, cho dù anh cũng họ Cao, nhưng anh tuyệt đối không phải người nhà họ Cao ở thành phố Hồ Chí Minh, đúng không?" Kim Ngọc Dung cười mỉa nói.
Cao Phong không trả lời, anh vẫn lắng lặng đứng tại chỗ như cũ.
Có một số việc có thể làm, nhưng có một số việc thật sự không thể làm.
Cho dù ở nhà họ Cao, ba vợ bốn nàng hầu thuộc loại chuyện vô cùng bình thường.
"Tôi nói cho anh biết! Anh vĩnh viễn chỉ là một tên ăn bám, Kim Tuyết Mai cũng vĩnh viễn không thể thành mợ chủ của nhà họ Cao!”
"Còn nữa, số lễ hỏi kia, nhất định sẽ là của Kim Ngọc Dung tôi, Kim Ngọc Dung tôi nhất định sẽ thành người khiến các người phải ngước lên nhìn!”
Kim Ngọc Dung lạnh lùng nói xong, sau đó đóng mạnh cửa xe rời đi.
Cao Phong khẽ lắc đầu, trên thế giới này có một số người, luôn thích sống trong thế giới ảo tưởng của mình.
Thật đáng buồn, đáng tiếc, nhưng chuyện này có liên quan gì tới Cao Phong chứ?
Cao Phong đợi khoảng chừng một tiếng, Kim Tuyết Mai vội vàng đi từ trong công ty ra.
Ở trong tầm mắt của Cao Phong, Kim Tuyết Mai hơi lo lắng nhìn sắc trời một chút, sau đó muốn tới ven đường bắt xe.
"Tuyết Mai!” Cao Phong mỉm cười, ấn còi xe.
Kim Tuyết Mai quay đầu nhìn, sau khi nhìn thấy là Cao Phong, trên gương mặt cô lập tức xuất hiện kinh ngạc vui mừng.
"Vậy mà anh không đi à? Chẳng phải đã nói em sẽ cần rất nhiều thời gian, bảo anh cứ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374223/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.