“Cao Phong, anh!” Kim Tuyết Mai vốn tràn đầy bụng lửa giận, nhưng sau khi nhìn thấy Cao Phong, bỗng nhiên cô không biết nên mở miệng thế nào.
Loại cảm giác buồn bực trong lòng này, thật sự có chút không thoải mái, nhưng không biết nên mở miệng thế nào.
"Sao thế?" Cao Phong nghi ngờ nhìn thoáng qua Kim Tuyết Ngọc, lại nhìn về phía Kim Tuyết Mai.
"Cao Phong, anh làm gì sau lưng em, chính anh không rõ sao?” Kim Tuyết Mai nghiến răng, tức giận nói.
"Làm gì cơ? Anh làm chuyện gì sau lưng em.” Trong lòng Cao Phong không nói gì.
Anh làm nhiều chuyện sau lưng em lắm, không biết em nói chuyện nào?
"Cao Phong, anh còn giả vờ à? Anh dám làm không dám nhận sao?” Kim Tuyết Ngọc cười mỉa chất vấn.
"Rốt cuộc là anh đã làm gì, mà anh không dám nhận hả?” Cao Phong khẽ nhíu mày.
"Còn giả vờ nữa, chẳng lẽ anh không biết ngàn chén không say trong truyền thuyết ư? Chẳng phải anh là ngàn chén không say sao? Không phải là anh còn nói, chị gái tôi biết chuyện này sao?”
"Bây giờ tôi muốn đối chất với anh, chị gái, chị có biết chuyện về truyền thuyết ngàn chén không say không?" Kim Tuyết Ngọc hừ lạnh nói.
"Truyền thuyết về ngàn chén không say sao? Truyền thuyết về ngàn chén không say gì cơ, chị không biết!” Kim Tuyết Mai ngẩn người, cô thật sự không biết gì về truyền thuyết ngàn chén không say.
Kim Tuyết Ngọc nghe thấy vậy thì càng cười mỉa, trong lòng đã nhận định, Cao Phong là đang nói dối trước mặt mình.
Lúc trước lúc mình chất vấn Cao Phong trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374192/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.