"Chỉ cần mày quỳ xuống cầu xin tao, tao có thể thả cô ta ra!”
Lúc này đây, vẻ mặt của Vũ Hoàng Minh tràn đầy dữ tợn, giống như một con sói đói, nhìn chằm chằm vào Cao Phong.
Những lời này của anh ta khiến cho toàn trường xôn xao.
Để cho đối phương quỳ xuống trước mặt mình, đây quả thật là một sỉ nhục lớn nhất với đối phương!
Dưới gối đàn ông là vàng, làm sao Cao Phong có thể quỳ xuống trước mặt Vũ Hoàng Minh?
Hơn nữa, giờ phút này đây, vợ của Cao Phong là Kim Tuyết Mai cũng đang có mặt nơi này.
Một người đàn ông, ở trước mặt người phụ nữ của mình, lại quỳ xuống trước mặt một người đàn ông khác, đây là một sự sỉ nhục đến mức nào?
Ngay cả đám người anh Lâm cũng cảm thấy Vũ Hoàng Minh có phần quá đáng.
Còn đám người Đại Hùng kia lại càng thêm giận dữ, trong mắt bọn họ dấy lên ánh lửa.
Vũ Hoàng Minh không biết thân phận của Cao Phong, nhưng bọn họ biết.
Thân là con cháu nhà họ Cao ở thành phố Hồ Chí Minh, là người thừa kế tương lai của nhà họ Cao, làm sao có thể quỳ xuống trước Vũ Hoàng Minh?
Đừng nói anh ta là con trai của Vũ Hoàng Lê, cho dù anh ta có là người đứng đầu nửa thành phố Hà Nội này, anh ta cũng không có tư cách đó.
Lúc này, Cao Phong rơi vào trầm mặc, vẻ mặt không cảm xúc, không nói một lời.
Không phẫn nộ, cũng không từ chối, giống như đang suy tư chuyện gì đó.
“Anh Phong, anh không thể quỳ!" Đại Hùng kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374155/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.