“Được, lập tức liên lạc với bọn họ, nhắn lại loại xe và biển số xe đến, ngăn bọn họ lại cho tôi!” Vũ Hoàng Minh gầm thét.
"Còn có cậu, ngay lập tức lái xe đuổi theo cho tôi, nếu như không đuổi kịp, cậu đi chết đi!” Vũ Hoàng Minh đẩy người thanh niên kia ra.
Người thanh niên kia đâu dám phản kháng gì, vội vàng lái chiếc xe việt dã đuổi theo về phía trước.
Còn Vũ Hoàng Minh, hiện tại trong lòng anh ta tràn ngập lửa giận, không có chỗ phát tiết, anh ta đột nhiên quay đầu nhìn về phía Trương Thanh ở trong xe.
"Con bà nó, dám chơi ông đây, ông đây giết chết mày!"
Vũ Hoàng Minh đạp một nhát, sau đó trực tiếp lôi Trương Thanh ra khỏi trong xe, hung hăng cho anh ta một bạt tai.
Nhưng hiện tại Trương Thanh đã hôn mê, căn bản không có tri giác gì.
"Mang nước đến đây!” Vũ Hoàng Minh hét to một tiếng.
Ngay sau đó, anh ta cầm lấy chai nước khoáng mà người bên cạnh mang đến, dội lên đầu Trương Thanh.
Bị nước lạnh kích thích đến, cuối cùng Trương Thanh chật vật mở to mắt ra.
"Nói! Kim Tuyết Mai đi nơi nào, Cao Phong đâu?" Vũ Hoàng Minh hung ác hỏi.
Đợi đến khi Trương Thanh nhìn thấy rõ dáng dấp của Vũ Hoàng Minh, anh ta nghiền ngẫm cười một tiếng, sau đó nhổ nước bọt.
"Móa nó, mày muốn chết?” Vũ Hoàng Minh đưa tay nhận lấy một ống thép, điên cuồng đánh lên người Trương Thanh.
Bịch bịch bịch.
Trong lòng Vũ Hoàng Minh đều là lửa giận, điên cuồng đánh đấm vào người Trương Thanh, những âm thanh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374145/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.