"Không lạnh, không lạnh chút nào." Cao Phong không chút do dự nói.
Nhưng sau khi nói xong thì Cao Phong chỉ hận không thể tát cho mình hai cái. Cơ hội tốt như vậy mà cứ bỏ qua!
Quả nhiên, Kim Tuyết Mai dừng một chút, sau đó lạnh lùng nói: "Không lạnh thì được!"
Nói xong liền trực tiếp quay đi hướng khác, cũng không để ý tới Cao Phong nữa. Trong lòng anh như có một ngày con thú giẫm đạp qua.
Ngày hôm sau.
Cao Phong lấy xe điện, chở Kim Tuyết Mai tới công ty Phong Mai.
"Tôi, thật sự có thể chứ?" Cô nhìn tòa cao ốc nguy nga trước mặt thì trong lòng không ngừng thấp thỏm.
Trước đó nhà họ Kim cũng coi như là lớn, bây giờ so với Phong Mai thì đúng là nhỏ bé.
"Đi đi, anh ở chỗ này chờ em" Cao Phong dựa vào xe điện, lẳng lặng châm một điều thuốc hút.
Kim Tuyết Mai hít sâu mấy hơi, cắn răng, sau đó đi vào bên trong công ty Phong Mai.
"Xin hỏi là cô Kim đúng không? Tổng giám đốc của chúng tôi đang chờ cô!"
Kỷ Tuyết Mai mới vừa vào cửa, đã có hai cô tiếp tân xinh đẹp cười nói tự nhiên đi tới, lễ phép nói.
"Hả? Cái gì? Tổng, ách?"
Kim Tuyết Mai có chút hoang mang, vốn chỉ muốn thấy được quản lý phòng marketing của Phong Mai là được rồi. Nhưng bây giờ, tổng giám đốc của bọn họ lại đích thân tiếp đón mình. Cái này, không phải là cô đang nằm mơ đó chứ?
Lúc Kim Tuyết Mai tới văn phòng tổng giám đốc, cả người vẫn còn đang mơ màng, vẻ mặt có chút ngốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374040/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.