Xe ngựa mất hai ngày từ Hách Sơn về Tuần Hóa.
Vừa về Tuần Hóa, Mộc Thanh Sương thoát kiếp sưng tấy do dính nước mù tạc, rồi lại chịu một đống vết thương ngoài da to nhỏ. Nào ngờ buổi tối nàng sống dở chết dở đến “tháng”, đúng là nhà dột suốt đêm, tiểu bá vương ủ rũ như gà rù.
Nằm rầm rì trên giường bảy, tám ngày, một ngày uống ba chén thuốc, mệt tới mức nàng chỉ muốn cắn tay viết chữ “thảm” to đùng lên tường.
Hiện tại đang là thời điểm quân phủ Lợi Châu tuyển binh ra tiền tuyến Trung Nguyên. Phụ thân Mộc Võ Đại của nàng là Đô đốc Lợi Châu, bận tối mày tối mặt, phải nán lại Lợi Thành Lợi Châu chủ trì đại cục. Hai tháng nay ông chưa về Tuần Hóa, huynh trưởng Mộc Thanh Diễn giữ chức quan nhàn tản ở lại chăm việc nhà.
Mộc Thanh Diễn thấy tiểu muội muội giống hệt đóa hoa héo hứng chịu phong ba bão táp, lòng thầm đau đớn không thôi.
Mộc Thanh Diễn hỏi thăm Hạ Chinh sự tình, cố nhịn mấy ngày, cuối cùng vẫn nuốt không trôi, sai người gửi phong thư nhà tới Lợi Thành cho phụ thân. Sau đó hắn ta tới nhà Kính Tuệ Nghi bàn bạc nên giải quyết phủ Sóc Nam Vương như thế nào.
Kính gia và Sóc Bình Kỷ gia của Kỷ Quân Chính là họ hàng ba đời. Bọn nhỏ chịu thảm, hai nhà đều giận sung thiên.
Vốn là môn phiệt rạng danh mấy trăm năm ở Lợi Châu, con em nhà mình lại chịu thua thiệt, sao có thể cam tâm tình nguyện yên lặng bỏ qua.
Chẳng qua Sóc Nam Vương phủ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-nuoi-tu-be/252555/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.