Năm lớp xuất phát cùng một địa điểm, phương hướng và mục đích cuối cùng giống nhau, nhưng con đường của năm lớp khác nhau.
Trong ba mươi dặm đầu, năm lớp không hề chạm mặt nhau.
Vừa vào rừng, các lớp dựa vào bản đồ phân công xuất phát. Sau khi đội thứ năm rời đi, Triệu Nhứ phái ba trinh sát theo sau mỗi đội để kịp thời thông báo tình hình cho nàng ấy.
Cách địa điểm xuất phát ba mươi dặm, Triệu Nhứ chuẩn bị chốt trận đầu tiên cho bọn họ.
Khoảng một nén nhang sau, các lớp bước vào chốt trận đầu tiên.
Nửa canh giờ tiếp theo, lính cần vụ báo tin: Toàn bộ lớp Giáp vượt ải thứ nhất, bắt được ba tân binh. Toàn bộ lớp Ất vượt ải thứ nhất, bắt được một tân binh. Một người lớp Bính bị bắt, mười chín người thông qua. Ba người lớp Đinh bị bắt, mười bảy người thông qua.
Kết quả không nằm ngoài dự đoán của Triệu Nhứ. Nàng ấy nhìn chằm chằm tay mình, hờ hững hỏi: “Lớp Mậu thì sao?”
“Lớp Mậu vào rừng khoảng một dặm, cả lớp trốn vào trong hang động, sau đó…” Lính cần vụ chột dạ ngẩng đầu nhìn nàng ấy, giọng nhỏ như muỗi kêu, “…không rõ tung tích.”
Triệu Nhứ thẳng lưng, ngạc nhiên hỏi: “Có ý gì?!”
Phàm chủ soái từng lên chiến trường, sợ nhất không phải nghe tin nếm mùi thất bại, tổn thất bao nhiêu người, mà là “không rõ tung tích quân địch”.
Cả lớp biến mất ngay dưới mí mắt trinh sát.
Không biết họ đột nhiên xuất hiện lúc nào, càng không đoán được bước tiếp theo họ định làm gì, chỉ biết bó gối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-nuoi-tu-be/252549/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.