Thế nhưng, bọn họ thực sự không có cách nào để ngăn chặn nó tiến về phía trước, tất cả mọi thủ đoạn công kích đưa ra cũng có thể phản tác dụng vì đã chọc giận nó.
Lúc hai người đang rối bời thì chợt nghe một tiếng hát vang vọng ở phía đông.
"Trân Châu!"
Lý Dục Thần lóng tai lắng nghe, trong lòng mừng rỡ vì nhận ra đây chính là giọng của Trân Châu.
Cổ kình bị tiếng hát của cô ấy thu hút, vậy chắc chắn nó cũng sẽ đi theo tiếng hát đó.
Quả nhiên, từ dưới nước vọng lên một âm thanh kỳ lạ ngân vang, bởi vì đang ở dưới nước nên nghe như tiếng sấm rền.
Nhưng neu nghe thông qua thần thức thì nó lại trong treo và tran đầy niềm
vui.
Lục Kính Sơn không biết chuyện gì, ngạc nhiên nhìn Lý Dục Thần.
Lý Dục Thần kể cho ông ấy nghe về Trân Châu.
Cổ kình bắt đầu từ từ lặn xuống nước, dường như nó muốn quay đầu tìm kiếm nơi phát ra tiếng hát.
Họ vốn tưởng rằng với kích thước khổng lồ này thì khi muốn đổi hướng sẽ rất chậm chạp, có khi là sẽ mất vài ngày mới được, nhưng không ngờ là khi nó chìm xuống biển sâu và nổi lên lần nữa, cơ thể khổng lồ đã hoàn toàn đổi hướng mà mặt biển vẫn yên bình.
Luc Kính Sơn thot lên kinh ngạc: "No co thể di chuyển trong nước sao ?! "
Lý Dục Thần nói: "Là một Huyền Thú Thái Cổ, nếu không có pháp lực thì làm sao sống sót đến ngày nay được."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3746084/chuong-1411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.