Cung Nhân Lạc thở dài: "Hầy, nếu cậu tra ra được đúng là Thiên Đô làm, vậy cậu định làm thế nào?"
"Tôi ... "
Lý Dục Thần sững người trong chốc lát.
Chính anh cũng không biết phải làm gì.
Xét về huyết mạch, nhà họ Cung là gia đình bên ngoại của mẹ anh, cũng là thân thích gần gũi nhất của anh. Bị người ta tiêu diệt cả gia tộc, lẽ dĩ nhiên phải báo thù.
Nhưng về mặt tình cảm, Lý Dục Thần là đệ tử Thiên Đô, thầy của anh đã nuôi duỡng anh suốt muời ba nam, dạy cho anh chính phap cua Huyen Mon, trao cho anh pháp khí và lệnh bài, các sư huynh sư tỷ trên núi cũng rất tốt với anh. Phải đối đầu với họ bằng vũ khí, đó là điều anh không dám nghĩ đến.
"Đứa nhỏ, nghe lời tôi, bỏ qua chuyện này đi, mối thù này không phải thứ cậu có thể trả được." Cung Nhân Lạc nói.
"Không!" Lý Dục Thần kiên quyết nói, "Tôi sẽ điều tra rõ ràng, không phải để trả thù, mà là để tìm ra sự thật. Tôi phải biết được, rốt cuộc tôi vất vả tu hành là vì cái gì?"
"Đứa nhỏ này, cứng đầu giống y như mẹ cậu. Mẹ cậu nam đó cũng nói như cậu, bà ấy nói bà ấy nhất định phải hiểu rõ, cái gọi là sứ mệnh rốt cuộc là vì cái gì, là đúng hay sai. Sau đó bà ấy mang thai cậu, kiên quyết loại bỏ ma tâm, mới chịu sinh cậu ra, ngay cả cha cậu cũng không thể khuyên được bà ấy."
"Loại bỏ ma tâm ... "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3739566/chuong-1387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.