🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Tại sao cậu lại đi trộm nó chứ?" Lý Dục Thần hỏi: "Cậu đã xóa bỏ dấu ấn của Thánh Quang trong linh hồn bằng Hắc Hỏa, cậu hoàn toàn có thể chạy trốn mà không ai hay biết."

"Đúng vậy, nếu chỉ có một mình tôi thôi thì dù không dùng Hắc Hỏa để làm sạch, tôi cũng có thể chạy trốn. Cũng bởi vì trận động đất đó, lễ rửa tội của tôi mới xảy ra sơ suất, khiến cho dấu ấn linh hồn của tôi không được hoàn chỉnh. Nhưng tôi cần Hắc Hỏa, là do tôi muốn cứu lấy vợ của mình!"

"Vợ của cậu sao?"

Đúng vậy. Tôi gia nhập giáo hội Thánh Quang cũng là vì cô ấy. Vợ của tôi vốn là một người phụ nữ hiền lành xinh đẹp, cô ấy rất yêu tôi, cực kỳ yêu quý gia đình này. Nhưng kể từ ngày cô ấy gia nhập giáo hội Thánh Quang, cô ấy đã thay đổi hoàn toàn. Cô ấy dâng hiến tất cả mọi thứ cho thần linh, không còn quan tâm tôi và gia đình này nữa. Khi ấy, tôi chỉ biết là cô ấy là một tín đồ, nhưng tôi lại không biết đến sự tồn tại của giáo hội Thánh Quang."

“Cô ấy đã đề nghị ly hôn tôi, tôi biết, cô ấy thực sự muốn vứt bỏ tôi. Tối hôm đó, tôi đã bí mật theo dõi cô ấy và lần bước đi đến nơi tụ họp bí mật của bọn họ, sau đó tôi đã nhìn thấy một cảnh tượng khủng khiếp."

“Trong căn nhà ấy phát ra ánh sáng trắng, mọi người, trai hay gái đều đứng bên trong luồng ánh sáng trắng ấy, dưới đất không in bóng một người nào. Bọn họ cũng không mặc quần áo, chỉ đứng đó thành kính cầu nguyện điều gì đó. Sau đó bọn họ bắt đầu làm những chuyện đầy hỗn loạn, mọi thứ cũng trở nên bẩn thỉu, dâm loạn khôn cùng."

"Nhiêu đó cũng chưa phải chuyện kinh khủng nhất. Nếu chỉ có như thế, thì có lẽ tôi đã chọn báo cảnh sát hoặc dứt khoát kêu gọi mấy anh em tôi quen biết ở đảo Sicily cùng nhau xông vào đó. Nhưng những gì đã xảy ra sau đó lại làm cho tôi sợ vỡ mật. Chính mắt tôi đã nhìn thấy bọn họ dùng dao phanh ngực vợ tôi khi cô ấy còn đang sống sờ sờ, sau đó moi tim và nội tạng của cô ấy ra, đặt từng cái một vào những chậu nước trong."

“Khi ấy tôi đã bị dọa sợ tới mức không dám phát ra bất kỳ một âm thanh nào, thậm chí còn không dám chạy trốn. Tôi chỉ biết ngồi co ro trong một góc phòng mà run rẩy cả đêm."

"Không thể nào!" Ân lão thái lập tức nhận ra sơ hở bên trong lời nói của Joyce: "Theo như những gì cậu nói, bọn họ đang làm lễ rửa tội cho vợ của cậu, mà nơi làm lễ rửa tội ít nhất cũng phải có một nhân vật có cấp bậc giám mục ở đó. Cậu trốn ở đấy, sao họ không thể phát hiện ra cậu được chứ?"

Joyce nói: “Lúc đó tôi chỉ biết mỗi sợ hãi, chẳng nghĩ được gì khác. Sau này tôi cũng nhớ lại chuyện lúc ấy, lúc đó cái góc mà tôi trốn chính là nơi duy nhất có bóng tối trong căn phòng, là nơi không được Thánh Quang chiếu tới. Sức mạnh tu hành của giám mục giáo hội Thánh Quang thực sự rất yếu, họ phải nhờ thần chú mới triệu hồi được sức mạnh Thánh Quang. Chỉ cần không có thiên sứ hay kỵ sĩ Thánh Điện ở đó, tôi có trốn ở góc khuất ấy thì họ cũng không phát hiện ra được. Chỉ là ... "

Anh ta dừng lại một chút.

“Điều khiến tôi thắc mắc chính là góc đó cũng không phải nơi quá khuất, ít nhất thì tôi vẫn có thể nhìn thấy rõ những gì xảy ra trong căn phòng. Theo lý mà nói, Thánh Quang lẽ ra phải chiếu tới được. Nhưng tôi nhớ rất rõ là nơi ấy cực kỳ cực kỳ tối, tối đến mức không có lấy một tia sáng, cũng cực kỳ lạnh lẽo. Bình thường tôi rất sợ bóng tối, thế nhưng hôm ấy, bóng tối lại mang đến cho tôi cảm giác an toàn hiếm khi có được."

Lý Dục Thần nghe thấy thế bèn cảm thấy có gì đó không ổn.

Xem ra góc khuất mà Joyce đã trốn rất có khả năng là đã được bao phủ bởi một loại pháp lực nào đó, khiến ngay cả giám mục thực hiện lễ rửa tội cũng không phát hiện ra anh ta.

Anh quay đầu lại nhìn Ân lão thái, từ ánh mắt của bà ấy, anh chắc chắn bọn họ có cùng một suy nghĩ.

Chỉ là không rõ, người đã bảo vệ Joyce khi ấy là ai và họ làm vậy vì mục đích



"Sau đó thì sao?"

"Tôi về tới nhà, cũng vì sợ hãi nên rất nhiều ngày sau đó tôi cũng không bước chân ra khỏi cửa. Sau đó có một ngày vợ tôi bỗng trở về. Tôi còn cho rằng mình gặp quỷ, bởi vì làm gì có người nào sau khi bị mổ bụng moi hết ruột gan mà vẫn còn sống sót chứ?"

"Vợ tôi hỏi lý do, tôi bèn kể hết những gì mình đã nhìn thấy. Cô ấy đã nói thế này, nếu như thế thì có hai lựa chọn, gia nhập vào bọn họ hoặc là chết. Tôi biết cô ấy vẫn còn yêu tôi, nếu không đã chẳng cho tôi cơ hội chọn lựa như vậy. Vì tình yêu dành cho vợ và nỗi sợ chết, tôi đã đồng ý gia nhập vào bọn họ."

"Trong buổi lễ rửa tội của tôi, Malika đã xảy ra động đất, khi ấy giáo hội Thánh Quang đang cử hành một nghi thức vô cùng quan trọng. Trận động đất đó đã gây ảnh hưởng rất lớn cho bọn họ, lễ rửa tội của tôi cũng bị gián đoạn, rất lâu sau đó mới có thể tiếp tục."

"Vị mục sư làm lễ rửa tội cho tôi nói là tôi rất may mắn, bởi vì vào khoảnh khắc Thánh Quang tắt đi, là lúc nội tạng đã tách rời khỏi cơ thể tôi, theo lý mà nói thì tôi chết là cái chắc. Nhưng tôi vẫn sống sót, nhưng vì dấu ấn Thánh Quang trong linh hồn tôi không được hoàn chỉnh, thành ra đức tin của tôi cũng không được vững vàng. Cũng may là họ không phát hiện chuyện này. Điều này đã giúp tôi trở thành kẻ phản bội duy nhất trong gần một trăm năm qua của giáo hội Thánh Quang."

"Một trăm năm trước đó đã từng có kẻ phản bội rồi sao?"

“Đúng vậy. Một trăm năm trước đã xảy ra thảm họa Hắc Hỏa. Nghe nói trong quá trình nghiên cứu Hắc Hỏa, họ đã vô tình để nó lan tràn, tiêu diệt toàn bộ Thánh Quang trong nhà thờ, đồng thời xóa sạch toàn bộ dấu ấn Thánh Quang trên người những tín đồ đang tu hành trong đó. Từ đó, phòng thí nghiệm Thánh Quang của Malika được thành lập. Kể từ đó, mọi nghiên cứu tương tự như vậy đều phải thực hiện trong phòng thí nghiệm Thánh Quang nhằm tránh thảm họa lặp lại."

"Phòng thí nghiệm có yêu cầu bảo mật nghiêm ngặt, đến cả những chuyện vặt vãnh cũng do các giáo chúng đảm nhận. Tôi chỉ là một kẻ vô danh trong giáo hội, nên bị điều đi làm mấy chuyện đó. Nhờ vậy, tôi đã nhân lúc không ai chú ý tới mà tiếp xúc với Hắc Hỏa, hoàn toàn xóa sạch đức tin trong linh hồn mình. Sau khi xác nhận thứ này có tác dụng, tôi lập tức quyết định sẽ dùng nó để cứu rỗi linh hồn vợ mình, vì thế tôi đã đánh cắp Hắc Hỏa."

"Hắc Hỏa hiện đang ở đâu?" Lý Thần Dục hỏi.

Joyce trầm mặc, rõ ràng là không muốn giao Hắc Hỏa ra.

Lý Dục Thần nói: "Cậu không có cơ hội dùng Hắc Hỏa cứu lấy vợ mình đâu, cơ hội duy nhất là giao Hắc Hỏa cho bọn tôi."

"Anh có thể giúp tôi cứu lấy vợ tôi không?" Joyce tha thiết nhìn Lý Dục Thần: “Tôi biết, với năng lực này của mình, có thể trốn thoát mà không bị giáo hội bắt được đã là may mắn lắm rồi, hoàn toàn không có cơ hội cứu lấy vợ tôi. Mấy người là các tu sĩ phương Đông sở hữu sức mạnh thần bí, anh có thể đánh bại thiên sứ Viktor và ky sĩ Hoàng Kim. Nếu như anh đồng ý đi cứu vợ của tôi, tôi sẽ lập tức giao Hắc Hỏa cho anh.”

Lý Dục Thần khẽ cau mày, điều kiện này không phải là quá đáng, nhưng chưa chắc vợ của Joyce đã đồng ý muốn được cứu, rất có thể cô ta chưa hoàn toàn đồng ý, ngay cả khi dùng Hắc Hỏa để rửa sạch thần chú trong linh hồn, cũng chưa chắc đã có tác dụng.

"Sarier?"

“Đúng vậy, Sarier. Cô ta là một trong các thánh thiên sứ của thiên sứ đoàn, được gọi là thiên sứ Nguyệt Quang."

"Vậy Viktor vừa rồi là gì?"

"Viktor chẳng qua chỉ là một thành viên trong đoàn thiên sứ, là thiên sứ tuần tra, còn lâu mới đạt tới cấp bậc thánh thiên sứ."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.