Chương trước
Chương sau
Trần Văn Học cảm thấy bóng đen đó rất quen thuộc, nhưng lại không nhớ được là ai, chỉ có một cảm giác thân thuộc.

"Anh là ai?" Anh ta hỏi.

"Dũng sĩ của tôi!" Giọng nói của Irene vang lên như sấm sét trong lòng anh, "Hãy nhớ lời thề của anh! Anh vì ánh sáng mà sinh ra, anh là kẻ thù của mọi bóng tối!'

Trần Văn Học ngẩn người một lát, nhưng một niềm tin mạnh mẽ nhanh chóng dâng lên từ sâu trong lòng - Tôi vì ánh sáng mà sinh ra, nguyện chết vì ánh sáng.

Mọi bóng tối đều là kẻ thù của tôi!

Anh nhìn về phía bóng đen, trong lòng dâng lên ý chí chiến đấu mãnh liệt.

Cơ thể anh bắt đầu bốc cháy, ánh sáng xuyên qua không gian, bao phủ bóng đen đó.

"Văn Học!"

Anh nghe thấy bóng đen đó đang gọi.

Nhưng anh ta không còn nhớ đó là tên mà anh ta từng có nữa.

Anh ta chỉ biết rằng, hiện tại, mình chính là sứ giả Quang Minh, là kỵ sĩ của Thánh Điện, là dũng sĩ chiến đấu!

"Tốt lắm! Dũng sĩ của tôi! Hãy xông lên! Dùng ánh sáng của anh, phá vỡ mọi bóng tối!" Irene bắt đầu cất cao giọng hát, "Vẻ đẹp của người vươn lên từ bóng tối, mây sắc màu phủ đầy bầu trời, đón nhận ngọn lửa của người, nhân gian đầy niềm vui ... Người làm cho bầu trời sao biến mất, người làm cho đất đai tỏa sáng, người là vua của các vị thần, đón nhận ngọn lửa của người, chúng ta bước vào cõi vĩnh hằng ...

Trần Văn Học cảm thấy cơ thể mình tràn đầy sức mạnh vô tận.

Anh ta giơ tay ra, nắm lấy một nắm không khí trong không gian, ngưng tụ ánh sáng xung quanh lại thành một thanh kiếm Thập Tự bằng ánh sáng, nắm chặt trong tay.

Ngọn lửa trên người anh ta lan từ cánh tay lên thanh kiếm, thanh kiếm ánh sáng bùng cháy, ngọn lửa nhảy múa trong ánh sáng mạnh mẽ, và ánh sáng lại càng mạnh mẽ hơn trong ngọn lửa.

"Hãy vung kiếm đi, dũng sĩ của tôi!" Irene hét lên.

Trần Văn Học cầm thanh kiếm Thập Tự ánh sáng, chém mạnh về phía bóng tối kia.

Irene háo hức mở to mắt.

Đây là khoảnh khắc chứng kiến phép màu.

Ky sĩ Thánh Điện do chính tay cô ta tạo ra, trước khi đại nhân thiên sứ tuần tra Viktor đến, cô ta đã giúp anh ta hoàn tất lễ rửa tội, thanh tẩy, ban ánh sáng và cấy niềm tin.

"Đại nhân Viktor chắc chắn sẽ khen ngợi mình!"

Cô ta nghĩ như vậy.

Sức mạnh của các su đồ của giao hội Thanh Quang đến từ ân huệ của thần linh, chỉ có ky sĩ Thánh Điện là không cần cầu nguyện hay những nghi thức triệu hồi, mà có khả năng chiến đấu trực tiếp.

Giáo hội Thánh Quang có một tổ chức rất nghiêm ngặt, dưới Thánh Giáo Chủ, các đại giám mục và giám mục địa phương phụ trách sự phát triển và công việc thường ngày của giáo hội, còn chiến đấu thực sự là nhiệm vụ của các kỵ sĩ Thánh Điện.

Giáo hội có thể chỉ huy các kỵ sĩ Thánh Điện, nhưng việc tuyển chọn và huấn luyện lại do đoàn thiên sứ phụ trách.

Đoàn thiên sứ là một tổ chức độc lập bên ngoài giáo hội, họ gần với thần linh hơn cả Thánh Giáo Chủ, là hiện thân của Vị Quang Minh Vương Lucifer.

Là giám mục của khu vực Freni, Irene tất nhiên có khả năng chủ trì lễ thanh tẩy và cấy niềm tin cho tín đồ.

Nhưng kỵ sĩ Thánh Điện thì khác.

Sau khi lễ rửa tội cho kỵ sĩ hoàn tất, phép ban phúc và cấy niềm tin chỉ có thể do thiên sứ tuần tra làm, ngay cả đại giám mục khu vực Bắc Mễ cũng không thể vượt quyền.

Cách đây nhiều năm, Irene đã được Viktor ưu ái, có ý định đào tạo cô ta thành một thiên sứ tuần tra.

Cũng may là đã thành công.

Hơn nữa còn thành công vô cùng rực rỡ.

Thanh kiếm Thập Tự ánh sáng đó là thanh kiếm mạnh mẽ nhất mà cô ta từng thấy.

Sức mạnh của ánh sáng đó chắc chắn sẽ nghiền nát bóng tối!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.