"Không phải vàng, cũng không phải bia đá, mà là long mạch!" Lý Dục Thần nhìn dãy núi nhấp nhô kia: "Chỉ khi rồng và rùa kết hợp mới gọi là Huyền Vũ. Bây giờ long mạch đã bị cắt đứt nên Huyền Vũ chỉ còn lại một cái vỏ rỗng."
"ý anh là thứ này vốn là một thể với long mạch dưới đất?"
"Trước đây có phải là một thể hay không thì anh không biết nhưng sau khi Sở Uy Vương lập bia thì chúng không thể ở bên nhau nữa."
Lâm Mộng Đình thở dài: "Sao em lại nghe giống như một câu chuyện tình yêu buồn vậy!"
Những người khác đều sửng sốt, quả nhiên não của đàn ông và phụ nữ không giống nhau, bọn họ có nghĩ thế nào cũng không thể liên hệ được rồng và rùa kết hợp với câu chuyện tình yêu.
Ngay lúc này, biển dung nham ở đằng xa cuộn trào, sóng nhiệt ập đến.
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Mọi người kinh ngạc.
Lý Dục Thần cũng rất ngạc nhiên, vì vừa rồi khi anh xoay la bàn, nơi này đã là tầng dưới cùng của bí cảnh, đi xuống nữa là long mạch đi xa, tản ra khắp đại địa
Hoa Hạ, thần thức mượn la bàn cũng không thể truy tìm được nữa.
Nhưng biển dung nham này đột nhiên từ hư ảo thành hiện thực, dung nham nóng chảy cưồn cuộn như sóng biển.
Mà Lý Dục Thần cảm nhận rõ trong những con sóng nhiệt đó có pháp lực mạnh mẽ đang cuộn trào.
Lâm Mộng Đình vung Như Ý trong tay lên, cuộn lên một đám mây tím, chắn trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659913/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.