Chương trước
Chương sau
Lời nói của Lý Ngôn Thành lúc này giống như một tiếng sét nổ tung trong đầu Lý Dục Thần,

Anh choáng váng mất một lúc.

Lòng người có nhất thiết phải ác độc đến như thế không?

Mã Sơn lao đến đấm bụp bụp hai phát, làm cho hai xương sườn của Tác Cương bị gấy.

"Cho mày chừa cái thói ăn nói toàn những điều vô nghĩa."

Mã Sơn thật sự rất muốn đánh nhau, nhưng Lý Dục Thần đã ngăn lại, nói: "Không việc gì phải lãng phí sức lực của mình như vậy. Những điều anh ta nói hẳn là sự thật rồi”

"Cái gì cơ?" Mã Sơn kinh ngạc hỏi lại: "Làm sao lại có thế? Không phải Lý Ngôn Thành nói anh ta với em là người một nhà à? Vậy hóa ra là anh ta nói dối lừa em sao?"

"Không, anh ta không hề nói dối em.”

“Vậy tại sao anh ta lại muốn giết em?” 

“Bởi vì nhà họ Lý cần rất nhiều vốn để có thể tái xuất trở lại, các chỉ nhánh ở nước ngoài mấy ngày nay đều đang chuẩn bị cho sự trở lại ấy. Anh ta sợ nếu em thật sự có thể vực dậy được nhà họ Lý phục hưng trở lại, toàn bộ tài sản anh ta vất vả cả đời mới có được sẽ phải nộp về hết cho nhà họ Lý ở thành phố”

“Vậy anh ta cũng đâu căn phải nói cho em biết làm gì, nếu như không phải là anh ta chủ động nói cho em biết thì bây giờ em vẫn không biết thôi.”

Lý Dục Thần liền rơi vào trăm tư, đây cũng chính là điều mà anh đang băn khoăn.

Tra Na Lệ đột nhiên nói: "Vi nhà họ Lý đã bố trí các chỉ nhánh bí mật ở nước ngoài nên chắc chắn phải có nhiều hơn một. Theo như tôi đoán thì nhà họ Lý ở thành phố Sư cũng vậy."

“Nhà họ Lý ở thành phố Sư?” Mã Sơn gãi gãi đầu:“Nhà họ Lý ở thành phố Sư cũng rất giàu cớ?”

Tra Na Lệ cho biết: "Thật ra nhà họ Lý ở thành phố Sư cũng không có tiền, nhưng nhà họ Lý ở bên đó lại nắm quyền kiểm soát mã tài sản của Nam Dương và cũng kiểm soát một trong những tuyến đường vận chuyển hàng hải nhộn nhịp nhất trên thế giới”.

“Việc này thì có liên quan gì đến Hương Giang của Lý Ngôn Thành?”

“Nếu như Lý Ngôn Thành không nói thì cũng sẽ có người khác nói. Đến lúc đó, anh ta vẫn không thể giữ được tài sản của nhà họ Lý ở Hương Giang. Chính vì vậy cho nên anh ta nhất định phải ngăn cản sự vực dậy của nhà họ Lý. Và cách tốt nhất cũng như là cách duy nhất để ngăn cản sự vực dậy của nhà họ Lý chính là...."

Tra Na Lệ liếc nhìn sang phía Lý Dục Thần: “Giết anh Lý!"

“Vậy mà rõ ràng anh ta còn hứa với Dục Thần là sẽ dùng hết số tài sản của mình để đánh cược với vua cờ bạc?”

“Có lẽ anh ta cảm thấy rằng anh Lý sẽ thắng”

“Có lý” Mã Sơn gật đầu: “Tên này rất biết quan sát và nắm bắt! Nhưng vẫn vô cùng mạo hiểm. Nếu anh ta muốn giết Dục Thần, tại sao lại không nhờ đến thôn họ Hà? Lý Ngôn Thành đứng ở bên ngoài, chắc chẩn anh ta có thể thấy được xung quanh chúng ta có rất nhiều kẻ thù, bao gồm cả Giang Long Huy, Vua cờ bạc, Huyền Hàng Môn của cô và tên này—

Anh ta đá Tác Cương một cái, nghe được cả tiếng xương đùi gãy răng rắc. Đột nhiên nhìn sang thấy Hà Ái San ở bên cạnh, liền tức giận đá thêm một cú nữa vào giữa háng Tác Cương tạo ra một âm thanh lớn.


“Cút ra chỗ khác” Tra Na Lệ đá anh ta.

“Có lẽ, anh ta chủ động nói cho em biết, chắc hẳn còn có nguyên nhân khác:

"Cái gì?" Mã Sơn hỏi.

“Thật ra anh ta không phải nói cho em biết, mà là tuyên bố bản thân chính là một phần của nhà họ Lý ở thành phố. Chỉ cần đợi đến khi em chết, anh ta có thể đường đường chính chính quay trở lại nhà họ Lý ở thành phố và tiếp quản mọi thứ ở đây” 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.