Chương trước
Chương sau
Thái Hòa Trung không ngăn cản, chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ.

Bọn họ mới vừa chạy ra đến cửa đã dừng khựng lại.

Bởi vì bên ngoài cửa đứng đầy người.

Hai người cầm đầu có khí thế rất mạnh, không thua gì Thái Hòa Trung.

Mã Sơn mắng: “Đù, sao lại có hai cao thủ cấp bậc Tông Sư!"

Hai cao thủ đứng dạt qua một bên nhường đường, một ông lão chống gậy, được Hà Quảng Chí đi đi lại đây.

Hứa Trí Thẳng và nhân viên vốn có mặt trong phòng trông thấy người tới đều cung kính khom lưng cúi đầu, hô: “Chào cụ!

Tra Na Lệ nói nhỏ vào tai Mã Sơn: “Ông ấy chính là vua sòng bài Hà Gia Xương!”

Mã Sơn ngẩn người.

Không phải nói rất khó gặp vua sòng bài hay sao?

Vốn anh ta nghĩ rằng mình thắng được hai ván lớn, ép được Thái Hòa Trung lộ diện là đã mở đường cho Lý Dục Thần xong. 

Giờ thì hay rồi, trực tiếp ép vua sòng bài tới đây.

Mới chỉ năm tỷ thôi mà, vua sòng bài này không khỏi quá mất giá!

Mã Sơn biết hiện tại đã phiền phức to rồi.

Hai Tông Sư, cộng thêm Thái Hòa Trung, muốn chạy trốn cũng không thể thoát được.

Anh ta nói nhỏ vào tai Tra Na Lệ: "Lát nữa anh dụ bọn họ, em chạy đi nhé!”

Tra Na Lệ nói: “Không được, muốn đi thì đi cùng nhau”.

Mã Sơn nói: "Hai người thì không thể cùng thoát thân được! Em đi trước đi, nếu anh chết thì năm sau em thắp cho anh nén hương trước mộ là được”.

Không hiểu sao, Tra Na Lệ lại thấy cảm động, ngoài mặt lạnh lùng, trong lòng lại ấm áp.

“Không được, chuyện này là hai người chúng ta cùng làm, tôi sẽ không bỏ anh lại để đi trước”.

Mã Sơn nằm chặt tay Tra Na Lệ: “Vậy cũng tốt, tuy sống không thể ngủ cùng giường nhưng chết có thể nằm chung huyệt!”

Tra Na Lệ nghe thấy là lạ nhưng đã là lúc này rồi, cô ta cũng không so đo với Mã Sơn làm gì Mã Sơn lại thở dài bảo: “Ôi, đáng tiếc”


Hà Gia Xương chống gậy lại gần bọn họ, quan sát mấy lượt, không nói gì, được Hà Quảng Chí đìu lại chỗ ghế sô pha, ngồi xuống.

Hai vệ sĩ cấp độ Tông Sư đứng ở cửa chính, một người đứng hơi chếch về bên trái giữa Mã Sơn và Hà Gia Xương.

Bởi vậy, Mã Sơn và Tra Na Lệ không thể tông cửa xông ra, cũng không thể tấn công Hà Gia Xương để “bắt giặc bắt vua trước”

Thái Hòa Trung chắp tay sau lưng, từ đầu đến cuối vẫn luôn đứng canh bàn chơi bài. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.