“Anh bảo cô ta đi ăn cùng ấy!", Tra Na Lệ xụ mặt, lạnh như băng nói
"Ai?", Mã Sơn nhìn thoáng qua phía Dương Ly, "Cô nói cô ta á? Chỉ là gặp dịp thì chơi thôi mà!
“Gặp dịp thì chơi? Sờ lung tung khắp người người ta cũng là gặp dịp thì chơi? Không biết xấu hổ!”
Mã Sơn đang không biết nói gì, bỗng nhiên nhíu mày, ánh mắt nghiêm túc, dáng vẻ như rất khẩn trương, cái mũi hít hít lấy không khí,
"Sao thế? Tra Na Lệ nhìn xung quanh, không phát hiện điều gì bất thường.
"Suỵt!", Mã Sơn đặt ngón trỏ lên miệng, nghiêm trang nói: "Nhỏ giọng một chút, tôi ngửi thấy mùi chua, bình dấm chua bị đố!"
Tra Na Lệ sững sờ, mắng: "Cút!"
Mã Sơn cười hì hì, thuận tay ôm lấy cô ta. Cánh tay bỗng nhiên tê tần, anh ta kêu “ai da" một tiếng rồi rút tay Về xem, trên tay có một lỗ đen, không biết thứ gì chui vào trong làn da anh ta, có thể nhìn thấy thứ đó di chuyển nhanh chóng dưới lớp da.
Mã Sơn duỗi ngón tay ra chọc một cái vào cánh tay, thứ đó liền xé da chui ra, thế mà lại là một con côn trùng cực nhỏ.
Ngón tay anh ta bắn ra một sợi chân khí, Tra Na Lệ khoát tay, con côn trùng đó liền hóa thành một chấm đen bay đi, trong nháy mắt đã biến mất,
'Đây là cái gì?", Mã Sơn hỏi.
"Hừ, ai bảo anh động tay động chân!", Tra Na Lệ trừng mắt lườm anh ta một cái
Gổ thuật của Huyền Hàng Môn hết sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659736/chuong-1119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.