“Bác sắp trăm tuổi rồi, ông trời đối xử với bác không tệ, cho bác được thấy hy vọng phục hưng của nhà họ Lý khi bác còn sống trên đời. Bác không thể, giúp gì nhiều, chỉ là có ít tiền, cùng với mạng lưới quan hệ và sức ảnh hưởng, nhân lúc bác còn sống, thì bác sẽ từ từ giao cho cháu”.
Trong lòng Lý Dục Thần ngổn ngang cảm xúc, đối mặt với ông cụ gần trắm tuổi này, anh không biết phải nói gì hơn.
“Sứ mệnh của nhà họ Lý mà bác vừa nói là sứ mệnh gì?", anh hỏi.
Lý Ngôn Thành nhìn Lý Dục Thần, một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Nhà họ Lý chúng ta là thế gia đứng đầu Hoa Hạ, cháu có biết không?”
Lý Dục Thần lắc đầu, nói: “Cháu chỉ nghe nói đến thế gia số một thủ đố”.
Lý Ngôn Thành cười nói: "Mở đầu của Bách Gia Tính, Triệu Tiền Tôn Lý, Lý đứng hàng thứ tư, ấy là bởi vì trong Bách Gia Tính xuất hiện ở thời Bắc Tống, khi ấy Triệu Tống ở phương bắc, chiếm lĩnh Trung Nguyên, Tiền Thị ở phía nam, xưng bá Ngô Việt. Nếu Trầm Dòng Họ ra đời vào thời Đường, vậy thì Lý phải xếp đầu”.
Lý Dục Thần kinh ngạc: “Ý của bác là, nhà họ Lý chúng ta là hậu duệ Lý Đường?"
Lý Ngôn Thành gật đầu, trên khuôn mặt của ông cụ hiện lên vẻ kiêu hãnh: "Chúng ta chính là con cháu Lý Đường, thế gia nghìn năm, truyền thừa chưa bao giờ đứt đoạn”.
Lý Dục Thần không hề cảm thấy việc này có gì đáng đẻ tự hào, hậu duệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659720/chuong-1103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.