“Bố, bố đi chậm thôi ạ!”
Lý Triệu Phong tiến lên, định đìu Lý Ngôn Thành.
Lý Ngôn Thành ngăn tay ông ta lại, chống gậy tự đi.
Lý Triệu Phong không dám làm trái ý bố, ngoan ngoãn đi theo sát bên cạnh.
“Ông nội!", Lý Cửu An chỉ vào Lý Dục Thần, kêu lên: “Chính là anh ta! Anh ta tên là Lý Dục Thần, đến Hương Giang khiêu khích nhà họ Lý chúng ta, đánh Thừa Bình, rồi đánh gãy chân của cháu!”
Sắc mặt Lý Ngôn Thành rất nặng nề, ông cụ chống gậy đi về phía Lý Dục Thần.
“Bố..”, Lý Triệu Phong cố gắng ngăn cản nhưng không thành công, đành nhìn vị võ giả Tông Sư đi đãng sau,
Vị võ giả Tông Sư này bước tới, đứng trước Lý Ngôn Thành nửa người, chếch về phía Lý Dục Thần. Như vậy nếu Lý Dục Thần muốn làm gì bất lợi cho ông cụ, người này có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Mã Sơn không hề yếu thế hơn chút nào, cũng bước lên trước một bước, đứng trước Lý Dục Thần nửa người, trông chừng vị võ giả Tông Sư kia.
Mã Sơn trợn hai mắt, khí thế hùng hổ, còn vị võ giả Tông Sư kia thì sắc mặt ôn hòa, dường như còn khá thích Mã Sơn.
Một người phô ra, một người nội liễm, người trong nghề nhìn là biết ngay giữa hai người đang giảng co, vị võ giả Tông Sư kia rõ ràng mạnh hơn một bậc.
Nhưng không phải ai cũng là người trong nghề Trong mắt hầu hết mọi người, Mã Sơn có khí thế hùng hổ đáng sợ hơn.
Chẳng hạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659715/chuong-1098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.