Lý Dục Thần hoàn toàn mù tịt về việc lái máy bay, anh hỏi: “Không có cần điều khiển thì sẽ thế nào?"
Tra Na Lệ nhìn anh như đang nhìn một tên ngốc: “Không có cần điều khiển thì không thể điều khiển máy bay lên xuống, bây giờ máy bay đang hướng xuống mặt đất, nếu không thể điều khiển máy bay bay lên thì chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ rơi xuống đất”.
“Vậy có cách gì không?”
“Còn có cách nào nữa, bật chế độ lái tự động, cưỡng chế hạ cánh ở khu vực lân cận”, Tra Na Lệ vừa thao tác bàn điều khiển, vừa nói: "Tiếp viên trưởng, cô gọi cho trung tâm chỉ huy dưới mặt đất, yêu cầu cho phép hạ cánh ở sân bay thích hợp găn nhất”.
"Tiếp viên trưởng đồng ý, rồi bò lên vị trí liên lạc một cách chật vật, cô ta đeo ống nghe lên, bất đầu thử. kêu gọi trung tâm chỉ hủy.
Tra Na Lệ không ngừng thử bật các công tác trên bàn điều khiển, càng ngày cô ta cảng cau co hơn.
“Thế nào rồi?”, Lý Dục Thần hỏi.
“Hệ thống máy tính gặp trục trặc, không thể khởi động chế độ lái tự động”
“Cho nên?”
“Cho nên bọn tôi phải chết chung với anh đấy!”, Tra Na Lệ tức giận.
“Không có cách khác à?”
“Không có!”
“Nhưng hình như cô không hề sợ hãi chút nào”, Lý Dục Thần nói.
“Tại sao tôi phải sợ?”", hình như Tra Na Lệ từ bỏ rồi, cô ta không tiếp tục thử khởi động chế độ lái tự động nữa: “Tôi chỉ không muốn mọi người trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659687/chuong-1070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.