“Đúng, giỏi lắm!”, người phụ nữ mù không có mắt, nhưng mà cứ như chuyện gì cũng nhìn thấy: “Cô rất có năng khiếu, bái tôi làm sư phụ đi, tôi dạy cô năng lực, giết chết hết đám đàn ông thối tha trên đời này!”
Đới Đình ngẩng mặt nhìn lên trời, nhìn thấy mấy ngôi sao lóe sáng trên nền trời, thở ra một hơi thật dài, sau đó xoay người lại quỳ lạy về hướng của người phụ nữ, mở miệng hô:
“Sư phụ!”
Người phụ nữ cười haha, tiếng cười thê lương vang vọng giữa rừng núi về đêm.
“Được rồi, quy tắc của Cát môn, trước khi vào cửa phải giết một người, đánh ra tiếng tăm. Hiện tại ta giao cho con nhiệm vụ đầu tiên, giúp Ân Oanh giết chết Lý Dục Thần”.
“Lý Dục Thần?”
Cả người Đới Đình đều run rấy.
“Đúng vậy! Tất cả đàn ông đều đáng chết, nhất là họ Lý, cả đám người nhà họ Lý đều là một lũ bạc tình, ngụy quân tử!”, trong giọng nói của người phụ nữ mù lộ ra vẻ oán trách.
Ân Oanh gọi một tiếng, muốn nói lại thôi.
“Cái gì?”, người phụ nữ mù quay mặt lại, dùng cặp hổc mắt trống rỗng kia nhìn Ân Oanh.
“Sư phụ, đây là nhiệm vụ mà con đã nhận, hẳn phải là chính con tự mình hoàn thành nó. Chẳng phải người đã nói rồi sao, trước giờ Mặc giả đều là cô độc một mình. Kết bè kết đội giết người chính là ác phỉ giang hồ, không phải thích khách”.
“Hừ, con thế mà lại nhớ rõ”, người phụ nữ mù hừ lạnh một tiếng: “Không sai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659630/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.