Mọi người đều kinh hãi, đây là định tiếp tay đưa người xuống địa ngục sao?
Sau một trận xôn xao, xương cốt xung quanh Lý Dục Thần rơi xuống đầy đất.
Tân Thụ Nghĩa hét lên thảm thiết, khi rút tay lại, ông ta phát hiện bàn tay mình đã biến mất, chỉ còn lại đoạn cố tay trụi lủi, trên đó còn dính đầy máu lẫn với bùn đất.
“Cậu… rốt cuộc cậu là ai?”, Tần Thụ Nghĩa hoảng sợ dùng cố tay chỉ vào Lý Dục Thần.
Lý Dục Thần lạnh lùng nói: “Vốn còn muốn giữ lại một con đường sống cho Tần môn của ông, tự ông không cần thì cũng đừng trách tôi. Hôm nay, tôi sẽ dùng máu Tần môn các người đế tế tố tiên nhà họ Lý đã chết vào hai mươi năm trước”.
Dứt lời, anh chỉ tay.
Mọi người chỉ thấy một tia sáng đen lóe lên.
Không ai thấy rõ đó là cái gì.
Lại thấy đầu của Tân Thụ Nghĩa và đệ tử Tân mỏn còn lại đều rơi xuống đất, bọn họ lộc cộc quay cuồng trên mặt đất như quả bóng cao su bị một đám trẻ con đá loạn.
Tần Thụ Nghĩa đập rầm vào quan tài rồi mới dừng lại, đôi mắt trợn trừng nhìn không trung như kiểu đến chết cũng không thể tin nối.
Lý Dục Thần vung tay lên, thi thể của Tần Thụ Nghĩa lập tức bay lên, rơi vào cổ quan tài đen nhánh mà sư phụ Vinh mang tới.
Tiếp đó, thi thể của những đệ tử Tần môn khác cũng bay lên rồi đồng loạt rơi vào quan tài.
Cỗ quan tài này tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659616/chuong-998.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.