“Cái rắm!”, Tần Thụ Nghĩa vô cùng tức giận.
“Đây là kim độc của Cát môn, tôi làm gì có thuốc giải! Tên họ Lý, tội không ngờ cậu lại là người của lão quỷ Cát môn. Mau đưa thuốc giải cho tôi!”
“Cát môn?”, Lý Dục Thần không hiếu, thấy Tân Thụ Nghĩa như vậy, trông không giống như đang nói dối.
Hầu Thất Quý nói nhỏ bên tai anh: “Cát môn cũng là một tổ chức trong giang hồ, nố danh ngang bằng các mòn phái Vinh, Lan, Yếu, bọn họ lấy ám sát làm chủ, cho nên lại càng bí ẩn”.
Lý Dục Thần nhíu mày.
Hai tay Tân Thụ Nghĩa đều bị kim đâm, ngón tay không thể nào nhúc nhích, cũng không thể rút kim ra. ông ta định dùng công lực ép kim ra, nhưng độc tính nọc độc của Cát môn vô cùng mạnh, hai tay ông ta đã rất tê mỏi, hoàn toàn không còn sức nữa, chứ đừng nói đến vận chân khí.
Có thế chính Tần Thụ Nghĩa cũng chưa từng ngờ tới, đường đường là Mắt Thần Tay, Tông Sư Sách Môn, bản lĩnh gần như chưa kịp dùng tới đã
thua trong tay Lý Dục Thần.
“A..”, vẻ mặt Tần Thụ Nghĩa hung dữ: “Lý Dục Thần, cậu đừng mong được chết tử tế!”
Lý Dục Thần không thèm đế ý tới lời chửi rủa của ông ta, nói: “ông chỉ còn ba phút, khí độc tiến vào tim, chắc chắn sẽ chết. Nói cho tôi biết, hai mươi năm trước, ông đã làm gì với nhà họ Lý? Người đứng sau lưng ông là ai? Nói mau, tôi sẽ giúp ông giải độc”.
“Hừ! Độc của Cát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659612/chuong-994.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.