Ngũ Ngọc Xuân nói không uống rượu, Trần Tiểu Lục kiên trì muốn cô ta uống. Lý A Tứ liền bưng chén rượu lên: "Tôi sẽ uống thay cô ấy". Sau đó anh ta uống ba chén liên tục.
Trần Tiểu Lục cười lạnh nói: "Tôi bảo cậu uống sao? Cậu có tư cách thay cô ấy uống sao? Cậu là ai chứ?”
Đình Đình bên cạnh giêu cợt nói: "Chỉ là một tên bảo vệ đạp xe đạp, đúng là coi mình thành nhân vật lớn sao!"
Ngũ Ngọc Xuân cảm thấy bầu không khí không thích hợp, nói: "A Tứ là bạn cùng bàn của tôi, anh ta thay tôi uống, không phải rất bình thường sao?"
Trần Tiểu Lục muốn nói cái gì, lại bị tổng giám đốc Lạc dùng ánh mắt ngăn cản.
ói: "Đúng vậy, A Tứ là bạn cùng bàn của cô Ngũ, uống rượu thay cô Ngũ là điều rất bình thường. À, tôi đề nghị, để chúc mừng bạn cùng bàn hai người gặp lại, hãy cạn một chén!”
chén rượu lên đến, lại bị Lý A Tứ cướp mất, uống ừng ực thay cô ta. Ngũ Ngọc Xuân cười nói: "A Tứ, cậu vẫn giống như trước đây".
Trông thấy nụ cười của Ngũ Ngọc Xuân, phiền muộn trong lòng Lý A Tứ lập tức biến mất.
Bầu không khí trên bàn đã hòa hoãn một chút. Ngũ Ngọc Xuân hỏi Lý A Tứ bây giờ làm gì.
Lý A Tứ có một loại kích động muốn nói khoác trước mặt cô gái mình thích theo bản năng, nhưng anh ta do dự nửa ngày vẫn thành thật nói hai chữ: "Bảo vệ”.
Ngũ Ngọc Xuân nhìn ra anh ta mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659562/chuong-944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.