Chương trước
Chương sau
Lâm Mộng Đình nói: “Dục Thần, chúng ta đến đế mua xe, một con ruồi mà thôi, làm sao phải đế ý đến thế?”

Lý Dục Thần hỏi: “Mộng Đình, em đoán xem bây giờ lão Hầu đang làm gì?”

Lâm Mộng Đình sững sờ: “ở trong nhà đi, em không có Thiên Lý Nhãn, làm sao biết ông ta đang làm cái gì?”

Lý Dục Thần cười haha một tiếng: “Vậy em thử nói xem vì sao lão Hầu lại bảo chúng ta đến chỗ này mua xe?”

“Không phải ở đây có thế lấy được xe luôn sao?”, Lâm Mộng Đình ngạc nhiên nói.

“Haha, không đơn giản như vậy đâu. Lão Hầu ấy à, tinh ranh lắm!”, Lý Dục Thần nói: “Chắc chắn câu lạc bộ này có bối cảnh lớn ở thủ đô, chắc hẳn lão Hầu cũng biết, nhưng ông ta lại không nói cho chúng ta biết. Quản lý Ngô là một kẻ nịnh hót, chắc chắn lão Hầu cũng biết, nhưng ông ta không nói cho chúng ta biết, cũng không nói thân phận của chúng ta cho quản lý Ngô”.

“Anh cho rằng lão Hầu cố ý?”, Lâm Mộng Đình càng thêm ngạc nhiên.

“Ông ta chính là cố ý”, Lý Dục Thần nói: “ông ta bảo chúng ta đến mua xe, chính là hy vọng sẽ

xảy ra chuyện gì đó ở chỗ này. Anh đoán, bối cảnh của cửa hàng xe này nhất định là rất sâu, nói không chừng còn có liên quan đến nhà nào đó trong bốn gia tộc lớn, có lẽ là nhà họ sở. ông ta muốn anh xảy ra quan hệ gì đó với nhà họ sở, cho dù là tốt hay là xấu, chỉ khi nào xảy ra chuyện gì đó mới có chuyện phía sau. Nhà họ Lý muốn vươn lên, sẽ không thể tránh khỏi bốn gia tộc lớn, là địch hay bạn, biết rõ ràng sớm một chút cũng là chuyện tốt”.

“Vậy vì sao lão Hầu không trực tiếp nói cho chúng ta biết dụng ý của mình?”, Lám Mộng Đình hỏi.

“Nói thẳng sẽ biến thành chúng ta cổ ý đến gây sự”, Lý Dục Thần nói: “Hơn nữa lão Hầu hiểu anh, anh không thích diễn kịch, nếu ông ta chuẩn bị một kịch bản để anh diễn, chắc chắn anh sẽ diễn hỏng. Cho nên ông ta mới dứt khoát không cần kịch bản, để chúng ta phát huy ngẫu hứng. Đạo diễn như ông ta, bây giờ không biết đang nấp ở chỗ nào quan sát tình thế đâu!”

Lâm Mộng Đình nói: “Lão Hầu này thật là! Tâm cơ sâu như vậy, em cũng cảm thấy hơi sợ hãi rồi đấy!”

Lý Dục Thần nói: “Phải xem ông ta muốn dùng tâm cơ vào chỗ nào, dùng với người nào. Nếu em nhìn thấy cảnh tượng ông ta đánh cương thi trong mộ của quỷ vương, em sẽ biết người này

ngây thơ giống đứa bé!”

Lâm Mộng Đình lắc đầu bật cười.

Bỗng nhiên cô lại hỏi: “Sao anh lại cảm thấy phía sau cửa hàng xe này là nhà họ sở, mà không phải ai khác?”

“Đầu tiên loại trừ nhà họ Na, sau đó là nhà họ Tiêu, nếu là hai nhà này, lão Hầu không cần thiết phải sắp xếp như vậy. Còn lại chính là nhà họ Vương và nhà họ sở, bây giờ nhà họ Vương vẫn chưa công khai tỏ thái độ, đúng là cũng cần tìm cơ hội phá cục, nhưng hôm nay Vương Tứ gia mới tới, chắc hẳn nên cho ông ta một chút thời gian, lão Hầu sẽ không vội vàng xao động như thế. Cho nên chỉ có thể là nhà họ sở”.

“Dục Thần, năng lực trinh thám của anh trở nên mạnh như vậy từ bao giờ vậy? Em thật sự là càng ngày càng bội phục anh “, Lâm Mộng Đình nói ra từ đáy lòng.

Lý Dục Thần tiến đến bên tai cô, thần thần bí bí nói: “Thật ra không cần suy luận, tên Âu Dương kia vừa rồi nói chuyện với tống giám đốc Đới, hình như có nhắc đến sở Dao gì đó…”

Nói xong bèn cười lên haha.

Lâm Mộng Đình lườm anh một cái, không thể làm gì khác hơn là lắc đầu, nhưng mà trong lòng vẫn rất bội phục anh.

ít ra Lâm Mộng Đình không thể nghĩ ra được phán đoán về Hầu Thất Quý như vậy.

Lúc này, Đới Đình đi đến nói:

“Cậu Lý, cô Lý, hay là hai người đi trước đi, nơi này cứ giao cho tôi xử lý. Xe mà hai người đặt, tôi sẽ phái người đưa đến tận nhà”.

Lý Dục Thần cười nói: “Tôi đánh người ở chổ của cò, theo lý thuyết thì cô nên bắt tôi lại mới đúng, sao còn bảo tôi đi?”

Đới Đình cười khổ nói: “Cậu Lý đừng nói đùa, tôi đều nhìn thấy chuyện đã xảy ra rồi, Âu Dương Tĩnh đã làm sai trước. Nhưng mà cậu Lý, bố của Âu Dương Tĩnh là chủ tịch tập đoàn Tây châu – Âu Dương Sân”.

“Thì sao chứ?”, Lý Dục Thần lạnh nhạt hỏi.

“Âu Dương Sân làm ăn ở thủ đô nhiều năm, quan hệ rất rộng, thế gia hào môn ở thủ đô cũng sẽ nể mặt ông tôi một chút. Vừa rồi Âu Dương Tĩnh mới gọi điện thoại gọi rất nhiều bạn bè tới đây”, Đới Đình nói.

“Thì sao chứ?”, Lý Dục Thần vẫn lạnh nhạt hỏi.

“Đa số cậu ấm cô chiêu ở thủ đô đều là hội viên của câu lạc bộ chúng tôi, Âu Dương Tĩnh có quan hệ không tệ với bọn họ. Nếu như bọn họ đều tới, chúng tôi cũng không tiện áp chế. Nhỡ may

xảy ra xung đột với cậu…”

“Cậu Lý…”, Đới Đình do dự một chút: “Nói thật nói với cậu đi, tôi không phải chủ nhân chỗ này, chủ nhân của câu lạc bộ này là bạn tốt của tôi – Sở Dao, cô ta là đại tiểu thư nhà họ sở. Vừa rồi tôi đã thông báo với cô ta rồi, chẳng mấy chốc cô ta sẽ chạy đến. Địa vị của chị sở Dao ở nhà họ sở rất xấu hổ, cô ta và đại thiếu gia sở Triết của nhà họ Sở là anh em cùng cha khác mẹ, quan hệ của hai người không tốt lắm, người trong gia tộc cũng khá là thiên vị sở Triết”.

“Tôi hiểu rồi”, Lý Dục Thần nói: “Nếu như hôm nay làm lớn chuyện, khiến mọi chuyện không thể cứu vãn được, cô sở sẽ không dễ dàng, anh trai cô ta sẽ có thế mượn chuyện này để đả kích cô Sở, thậm chí cướp đi quyền kinh doanh câu lạc bộ Dao Quang, đúng không?”

“Đúng là như vậy”, Đới Đình gật đầu nói.

“Nhưng chuyện này có liên quan gì đến tôi?”, Lý Dục Thần nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.