Hầu Thất Quý còn nói: "Cái vòng tay này quý ở chỗ hiếm có, hơn nữa còn mang theo âm khí của địa cung, Tân gia nhất định sẽ thích, cái này gọi là hợp ý. Chỉ là bên ngoài tô vàng nạm ngọc, nhưng lại lộ ra tục khí. Cho nên tôi mới tặng thêm một bức tranh chữ của Văn Trưng Minh, là tác phẩm lúc tuổi già của Văn Trưng Minh, lấy tuổi già để tiêu khiển, rất hợp để chúc thọ. Một vàng một sách, một tục một nhã, chắc hẳn cũng đã được rồi".
"Ừm, lão Hầu, ông có lòng".
Lý Dục Thần không nghĩ tới Hầu Thất Quý lại tận tâm với việc này như thế, thật ra anh không hề để ý đến tiệc mừng thọ của Tần gia, cho dù Hầu Thất Quý có bảo anh xách một túi quýt đi, anh cũng cảm thấy không có vấn đề gì.
"Đây là điều tôi phải làm mà", Hầu Thất Quý nói.
Bọn họ đang ở trong phòng nói chuyện, Lý A Tứ gõ cửa tiến vào báo cáo: "Quản gia Hầu, bên ngoài có người tên là Vương Bách Thuận, nói là tới gặp cậu
Lý. "Tứ gia?", Hầu Thất Quý giật mình. Lý A Tứ ngượng ngùng nói: "Gọi tôi A Tứ là được".
Hầu Thất Quý sững sờ, trừng mắt liếc anh ta một cái: "Ai bảo cậu? Tôi nói chính là Vương Tứ gial"
Lý Dục Thần cười ha ha.
Lúc này Lý A Tứ mới kịp phản ứng, Vương Bách Thuận cũng giống như anh ta đứng thứ tư, nhưng mà người ta là Tứ gia, anh ta lại là A Tứ.
Anh ta sờ đầu, cười khan hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659537/chuong-918.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.