Lâm Vân đương nhiên không biết bà chị mình đang suy nghĩ gì, cậu ta tự nhận là học còn rất giống, trên khuôn mặt lạnh lùng mang chút sát khí, ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm Vinh Quảng Kiệt.
“Đúng thì thế nào?”
Trong mắt Vinh Quảng Kiệt, Lâm Vân chỉ là một thằng nhóc con, biết chút điểm huyệt, tay chân rất nhanh, nhưng với tuổi tác này, công phu có thế có bao nhiêu? Chẳng qua hắn ta kiêng kỵ sư môn của cậu ta, ngộ nhỡ là một vài thế gia võ lâm, ví dụ như nhà họ cố Tân Môn, nhà họ Châu Kim Lăng sẽ khá phiền phức.
Về phần Thủ đô, ngược lại hắn ta không lo lắng, bời vì hắn ta nhận biết hầu hết tất cả đệ tử dưới môn hạ Tông Sư Thủ đô.
“Thằng kia, không biết tao là ai à? Bố nuôi tao là Tần gia!”
“Tần em gái anh…”
Lâm Vân mắng một câu, chợt thấy như vậy không quá phù hợp với khí phách của cao thủ, nếu là anh rể, nhất định sẽ không nói nhảm như thế.
Cho nên cậu ta mới nói ba chữ đã ra tay.
Thân thể hơi trùng xuống, phóng ra bộ Võ, cùng lúc đó, một tay từ trên cao ấn xuống phía Vinh Quảng Kiệt.
Vinh Quảng Kiệt không nghĩtới Lâm Vân lại đột nhiên ra tay, có điều hắn ta không bối rối, nhẹ nhàng nghiêng người, định tránh đi một chưởng này.
Vốn dĩ cho rằng có thể nhẹ nhõm né được, sau đó phản kích. Nhưng sau khi nghiêng người, hắn ta chợt phát hiện Lâm Vân vẫn còn ở chính diện mình, hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659506/chuong-886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.