Chương trước
Chương sau
“Không được”, Lâm Mộng Đình cương quyết: “Đừng nói là ông chủ Hầu không ở đây nên các ông không thể cầm chiếc vòng này đi, cho dù ông chủ Hầu trở về thì các ông cũng vẫn không thể mang nó đi được”.

“Tại sao?”

“Bởi vì ông chủ Hầu đã hứa hẹn sẽ tặng chiếc vòng tay này cho tôi”.

“Gì cơ?”, ông chủ Dương giật mình: “Không đời nào! Rõ ràng ông ta không chịu... Ông ta đã hứa bán nó cho cô Ly Ly rồi, sao có thể tặng nó cho cô

được?”

“Chuyện này không liên quan gì tới tôi, tôi không có nghĩa vụ phải giải thích với hai người”.

Từ đầu chí cuối, Lâm Mộng Đình luôn nói chuyện rất thong thả, thể hiện rõ sự cao quý và nhã nhặn của bản thân, khiến Dương Ly Ly tức điên.

“Chú à, chú nói mấy lời nhảm nhí đó với cô ta làm gì? Cứ cầm đi là xong!”

Nói rồi, mặc kệ ông chủ Dương còn đang do dự, cô ta vỗ bàn một cái, nói với Lâm Mộng Đình:

“Đưa vòng tay đây cho tôi! Nói với lão già họ Hầu kia là Dương Ly Ly đã lấy nó rồi, nếu ông ta có ý kiến gì thì đi mà nói chuyện với Vinh Quảng Kiệt”.

Lâm Mộng Đình mỉm cười: “Cô nói vậy với tôi cũng chẳng ích gì. Tôi không phải ông chủ Hầu và cũng không có nghĩa vụ phải chuyển lời thay cho cô. Tôi không thể đưa chiếc vòng tay này cho cô được”.

Dương Ly Ly thật sự tức điên người với sự thong thả, nho nhã của Lâm Mộng Đình, cô ta chỉ tay vào người Lâm Mộng Đình, nói:

“Nhất định tôi phải lấy được chiếc vòng tay này! Tôi đếm đến ba, nếu cô không đưa nó cho tôi thì đừng hòng bảo vệ được khuôn mặt của cô! Nếu có bị phá tướng trầy vi tróc vảy thì cũng đừng trách tôi không nói trước!”

“Một... Hai...

Ông chủ Dương vẫn cảm thấy lo lắng: “Ly Ly...”

Nhưng lúc này Dương Ly Ly đang nóng giận, không thể chịu đựng nổi khuôn mặt hoàn mỹ của Lâm Mộng Đình.

“Chú à, chú đừng can thiệp vào chuyện này, cháu rất không ưa dáng vẻ ta đây của cô ta, cái loại người gì vậy chứ! Đồ điếm thúi...”

Cô ta vừa đếm đến “ba”, mặt lập tức bị ăn một cú tát.

Dấu tay màu đỏ in hằn trên mặt cô ta, lớp phấn dày nứt ra xung quanh dấu bàn tay.


Ông chủ Dương cũng ngẩn người, không hiểu nổi tại sao lại như vậy, tại sao rõ ràng là Dương Ly Ly muốn ra tay nhưng cuối cùng cô ta lại là người bị đánh trước?

Ông ta nhận ra người phụ nữ trước mặt mình không hề đơn giản.

Nhưng việc đến nước này đã không còn có thể vãn hồi được nữa. Ông ta hiểu quá rõ tính cách của Dương Ly Ly, từ nhỏ, ngay cả mẹ cô ta cũng không dám đánh cô ta, nếu đánh thì chắc chắn cô ta sẽ đánh trả, chỉ có mỗi Vinh Quảng Kiệt là có thể trị được cô ta.

Sau lưng Dương Ly Ly là Vinh Quảng Kiệt, sau lưng Vinh Quảng Kiệt là Tân gia, bất kể lai lịch của người phụ nữ trước mặt là gì, dù có là người của tứ đại gia tộc thì cũng phải nể mặt Tần gia.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.