Cái chuông này tự vang lên không hề nhờ người. Tiếng chuông du dương sạch sẽ, âm thanh truyền xa mười dặm.
Trong phòng trụ trì chùa Hiển Thông, một lão hòa thượng râu tóc bạc phơ đang ngồi tĩnh tọa bỗng nhiên mở mắt.
Xung quanh trấn Hoài Đài có năm ngọn núi, là Ngũ Đài. Đỉnh Diệp Đấu ở phía bắc là đỉnh cao nhất của dãy núi Thái Hành, cao hơn mặt biển hơn ba ngàn mét. Đỉnh núi có dựng một tấm bia đá, trên đó viết bốn chữ lớn
"Nóc nhà Hoa Bắc".
Lúc này, một hòa thượng trẻ tuổi chạy như bay từ trên đỉnh Diệp Đấu xuống, núi rừng sau lưng anh ta hóa thành hư ảnh.
"Sư phụ... Sư phụ..." Tiểu hòa thượng hô lớn, xông vào chùa Hiển Thông. "Sư phụ, không xong rồi, nước trong hồ Hắc Long sôi sùng sục!"
Lão hòa thượng khiếp sợ: "Chuông U Minh vang, nước đen tự sôi, chẳng lẽ là Quỷ Vương sống lại, U Minh xuất hiện sao?"
Lúc này, lại có hai tiểu hòa thượng chạy tới, kêu to. "Sư phụ, sư phụ, vách trong vực sâu Sinh Hãm Ngục có Phật quang thoáng hiện!"
"Sư phụ, sư phụ, bên trong Vạn Phật Các truyền đến Lục Tự Chân Ngôn, không biết là ai đang tụng!"
Lão hòa thượng chắp tay trước ngực: "A Di Đà Phật! Thiện tai! Thiện tai!"
Theo tiếng tụng Lục Tự Chân Ngôn vang lên, Phật quang xông tận trời, trên không trung Thiên Phật Câu tỏa ra ánh sáng lung linh.
Lý Dục Thần dựa vào vách đá tĩnh tọa chợt ngẩng đầu, không hiểu nhìn về phía mái vòm điện Quỷ Vương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659446/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.