Đạm Đài Ngọc chần chờ một chút, nói: "Thật sự là ông ta không có tên. Đúng là địa vị cao hơn tôi, nhưng ông ta ở trong giáo không có chức vụ. Ông ta là người hầu trung thành của Thiên Ma, là người bảo vệ thánh nữ và thánh tử. Tôi chỉ biết là chân thân của ông ta ở biển Trầm Quang”.
"Biển Trầm Quang là chỗ nào?”
"Biển Trầm Quang là thánh địa Minh giới, ở nơi đó sẽ chìm vào biển cả, cho nên trên biển đều là màu đen, chỉ có đáy biển là ánh sáng".
"Cụ thể là ở nơi nào, làm sao để đến đó?", Lý Dục Thần hỏi.
Đạm Đài Ngọc lắc đầu nói: "Tôi chỉ là một ma sứ nho nhỏ, còn chưa trở thành đường chủ Hắc Thủy Đường chân chính, tôi nào có tư cách đến biển Trầm Quang".
"Ông không phải đường chủ Hắc Thủy Đường?" "Đường chủ Häc Thủy Đường chân chính ở nơi đó'.
Đạm Đài Ngọc nâng tay trái còn có thể cử động lên, chỉ vào cái quan tài trên bệ đá.
"Nơi đó là lối vào biển Trầm Quang?”
"Ha ha, ngây thơ! Làm sao lối vào thánh địa có thể ở chỗ này được? Trụ sở của Minh Thần, sao có thể để người ta tìm ra dễ dàng như thế?"
"Trụ sở của Minh Thần?"
Lý Dục Thần vô cùng kinh hãi, anh đã từng nghe nói qua về Minh Thần, đó là một trong số những vị thần viễn cổ, chi phối một thế giới khác.
"Ông nói cái bóng là Minh Thần?"
"Không, ông ta là Minh Phó. Chỉ là chân thân của ông ta ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659435/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.