Nhưng bộ châm này có ý nghĩa đặc biệt đối với nhà họ Bạch. Nó là đồ cung đình ban cho, là vật tượng trưng cho niềm vinh dự của nhà họ Bạch giống như tấm biển Bách Thảo Đường kia vậy.
Cho dù có ra giá bao nhiêu tiền thì Bạch Kính Đình cũng không thể mà cũng không dám bán bộ châm này đi.
Lý Dục Thần ngẩng đầu nhìn cửa Bách Thảo Đường, nói: “Đổi thành mười phần trăm cổ phần của Bách Thảo Đường thì sao?”
“Cái gì?”
Lần này, không chỉ Bạch Kính Đình mà tất cả người nhà họ Bạch đang có mặt ở đây đều lấy làm kinh hãi.
Trong đám đông, mắt ông chủ Hầu lại sáng lên, ông ta âm thầm bật ngón tay cái.
Cao tay! Đúng là cao tay! Không hổ là con cháu nhà họ Lý! Ông chủ Hầu đã nhìn ra được dụng ý của Lý Dục Thần.
Nhà họ Lý muốn phục hưng, muốn quật khởi, không phải chỉ dựa vào mấy lời nói suông. Vài tỷ ở trong mắt người bình thường là một con số trên trời nhưng đối với những gia đình giàu có hàng đầu ở kinh thành thì nó chỉ là con bò rụng lông, cây me rụng lá.
Nếu như có thể lấy được mười phần trăm cổ phần của Bách Thảo Đường thì chẳng khác nào trói được nhà họ Bạch lên trên cỗ xe phục hưng nhà họ Lý. Điều này còn có ích hơn năm tỷ nhiều.
Suy nghĩ của Lý Dục Thần không khác ông chủ Hầu đoán là bao.
Hiện tại, căn cơ của tập đoàn Kinh Lý còn bất ổn, cần phải tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659404/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.