Lý Dục Thần nhét một viên đan dược vào trong miệng Lang Dụ Văn, sau đó nói: "Bây giờ có thể điều trị theo phương pháp của các ông rồi, chăm sóc anh ta cho kỹ, tôi đi một chút rồi về".
Vừa dứt lời, anh chợt lách người bay ra ngoài cửa sổ, hóa thành một điểm sáng biến mất ở chân trời.
Viện trưởng Diêu trừng mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, luôn cảm giác mình đang năm mơ. Hồi lâu sau, ông ta mới hỏi y tá bên cạnh: "Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Y tá còn khiếp sợ hơn ông ta, hoảng hốt nói: "Người kia hình như... Bay... Bay..."
Viện trưởng Diêu đưa tay bịt miệng y tá: "Suyt! Đừng nói ra. Cô không nhìn thấy bất cứ thứ gì cảiI"
Y tá giật nảy mình, hoảng sợ nhìn viện trưởng Diêu, ú ớ kêu lên.
Viện trưởng Diêu chậm rãi buông tay ra, nói với cô ta: "Cô không nhìn thấy bất cứ thứ gì cả, rõ chưa?"
Y tá mờ mịt lắc đầu, lại giật mình gật đầu.
Viện trưởng Diêu thở ra một hơi, nói: "Dương y tá trưởng phòng cán bộ sắp nghỉ hưu rồi đúng không? Bà ta nghỉ thì cô lên thay đi".
Y tá vô ý thức "a" một tiếng, bỗng nhiên kinh ngạc há to miệng, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng được nhìn viện trưởng.
Y tá trưởng phòng cán bộ, đây chính là chức vụ có làm mấy đời cũng không tới lượt cô ta!
"Vừa rồi cô nhìn thấy cái gì?", viện trưởng Diêu lại hỏi. "Không... không nhìn thấy cái gì cả", y tá nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659301/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.