Liễu Chấn Võ đứng ở nơi đó, siết chặt năm đấm, chân khí tràn đây cả người, đã chuẩn bị xong để chiến đấu.
Nhưng kẻ địch lại chưa hề xuất hiện.
Chỉ có cái bóng rời khỏi chân ông ta nằm trên sàn nhà.
Trái tim của Liễu Chấn Võ đập kịch liệt.
Ông ta là võ giả Hóa Kình đỉnh phong chỉ còn cách Tông Sư một chút nữa. Ông ta cũng không sợ gặp cao thủ, cho dù là Tông Sư, thậm chí là người vượt qua đỉnh võ đạo như Lý Dục Thần.
Bởi vì ít nhất đó cũng là người. Ít nhất có thể đánh được một trận.
Nhưng thứ trước mắt là cái gì? Liễu Chấn Võ lui về sau hai bước.
Dưới ánh đèn, dưới chân của ông ta có cái bóng mới.
Mà cái bóng kia vẫn bất động. Giống như ở đó có một người giống như ông ta, chỉ là ông ta không nhìn thấy, chỉ mỗi ánh đèn mới có thể chiếu rõ.
Một tiếng tiếng thở dài quỷ dị vang lên.
"Haiz... "
"Ai?", Liễu Chấn Võ giật nảy mình, mồ hôi lạnh lập †ức tuôn ra, ướt đẫm phía sau lưng của ông.
"Xoẹt..."
Cái bóng chậm rãi di động, chợt trái chợt phải, giống như người không thể nhìn thấy kia đang đi qua đi lại trong phòng.
"Ai? Nếu còn không hiện thân, đừng trách tôi không. khách khí!"
Dường như lời cảnh cáo của Liễu Chấn Võ không đưa đến tác dụng gì.
Cái bóng vẫn còn đang di chuyển trái phải, chỉ có tiếng thở dài càng thêm kéo dài, nhìn qua có vẻ cảm xúc. của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659271/chuong-651.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.