Lý Dục Thần nói: "Tôi nói, vừa rồi có hai người nhìn thấy thứ không nên thấy, bị tôi móc mắt. Bọn họ nói, đại ca của bọn họ là ông Năm, không biết có phải là ông hay. không?”
"Không, không phải", không biết tại sao, trong lòng ông Năm Lôi có chút sợ hãi: "Làm sao, làm sao có thể? Bọn họ nhất định là đang nói về người khác".
Lý Dục Thần cười một tiếng: "Cái đó không quan trọng".
Ông Năm Lôi hơi mờ mịt, không rõ Lý Dục Thần có ý gì, nếu không quan trọng thì còn nói làm gì?
Khi ông ta nhìn thấy Lý Dục Thần giơ tay lên, duỗi ra hai ngón tay về phía đôi mắt của mình, trong lòng không hiểu sao sinh ra một loại cảm giác hoảng sợ.
"Cậu, cậu muốn làm gì?"
Tiếng nói của ông ta vừa dứt, thì đột nhiên nhận ra có điều gì đó không đúng.
Ông ta vẫn có thể nhìn thấy phía trước, nhưng tâm nhìn trở nên hơi kỳ lạ, việc điều chỉnh tiêu cự hình như cũng xảy ra vấn đề, xuất hiện bóng chồng.
Ông ta đảo mắt theo bản năng, sau đó nhìn thấy nhãn cầu của chính mình.
Nói chính xác thì là mắt trái nhìn thấy mắt phải, mắt phải nhìn thấy mắt trái.
Hai con ngươi vậy mà đều đã rời khỏi hốc mắt, lơ lửng trước mặt ông ta.
"A, Ông Năm Lôi kêu thảm.
Tiếng kêu thảm thiết của ông Năm Lôi đã thu hút thủ hạ của ông ta.
Hai tên đàn ông cường tráng xông vào: "Đại ca, xảy ra chuyện gì vậy?"
"Ma quỷ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659261/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.