Lam Điền chơi cây tiêu, thổi ra các tiết tấu khác. nhau, tiếng tiêu vang lên từng hồi liền tiếp, vang vọng trong rừng núi.
Tạ Hồng Lăng bỗng cau mày, nói: “Đừng thổi nữa!”
Lam Điền sợ giật mình: “Sao thế, chị Hồng Lăng, em thổi sai rồi ư?”
“Không, em không thổi sai, nhưng...”
Cô ta còn vừa nói hết, trong rừng cây bỗng lóe lên ánh đỏ.
Lam Điền nhìn thấy một cô gái mặc áo đỏ từ ngọn cây bay xuống.
“Oa, đẹp quá!”, Lam Điền nhìn cô gái áo đỏ kinh ngạc. kêu lên.
“Sư tỷ!, Tạ Hồng Lăng gọi một tiếng.
Cô gái áo đỏ đáp xuống bên cạnh họ, kinh ngạc nói: “Sư muội, muội sao thế?”
Tạ Hồng Lăng nói lại sự việc một lượt.
Cô gái áo đỏ tức giận nói: “Em bị tên đàn ông thối đó điểm huyệt?”
Tạ Hồng Lăng đỏ mặt: “Sư tỷ, người đó điểm huyệt từ xa, anh ta không động vào muội”.
Cô gái áo đỏ lạnh lùng hừ một tiếng: “Hừ, phụ nữ của Bách Hoa Cốc chúng ta làm sao có thể bị đàn ông động vào, điểm huyệt từ xa cũng khong được, phải chặt tay của anh tal”
Tạ Hồng Lăng nói: “Sư tỷ, tỷ đừng nói nhiều như thế vội, mau giải huyệt giúp muội đi”.
Cô gái áo đỏ tiến lên một bước, đang định ra tay giúp Tạ Hồng Lăng giải huyệt, bỗng mấy hòn đá vụn từ dưới đất bay lên, tấn công về phía cô ta.
“Lại còn có trận pháp!”
Cô gái áo đỏ vung tay đánh bay những hòn đá, không dám lại gần, nghiêm mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659107/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.