Trương Điên định thần lại, nhìn sang đả cậu trận, chỉ thấy ba người đã ngã xuống đất, không còn sức đánh trả.
Hai người ông chủ Vương và sư phụ Vinh đề lên trên bảo vệ chị Mai dưới người.
Gôn gậy đập vào người họ như mưa rơi.
Ông chủ Vương miệng phun ra máu, lẩm bẩm: “Sư phụ Vinh, kiếp sau... lại ăn... đồ của ông làm...”
Trên mặt ông ta còn nở nụ cười tiêu chuẩn.
Sư phụ Vinh nói: “Lão Vương... không cần đợi đến... kiếp sau... chúng ta đến... chỗ Diêm Vương... bày... bày. một bàn...”
Chị Mai bị đè dưới người họ, lặng lẽ chảy nước mắt.
Đúng lúc này, một luồng ánh sáng xanh xuất hiện nơi chân trời, chớp mắt đã vượt qua bức tường sân viện, xông vào đả cẩu trận.
Tang tang tang...
Thế trận hỗn loạn, gậy đánh chó trong tay đám ăn xin đều bị gấy, trong tay chỉ còn cầm một đoạn.
Tất cả mọi người đều sửng sốt.
Trương Điên vụt người đứng lên từ ghế. Phập!
Cổng lớn của sân viên bay lên, mang theo uy thế cường mạnh đập về phía Trương Điên.
Trương Điên giơ tay đẩy hư không, hai cánh cửa nổ tung trên không trung, tan thành vỡ thành mảnh vụn.
Trong làn khói bụi, ba người từ cổng đi vào trong sân viện.
Người dẫn đầu là một đạo sĩ, chỉ thấy ông ta giơ tay, một luồng ánh sáng xanh bỗng bay đến trong tay ông ta, hóa thành một thanh gươm ngọn ba tấc.
Một thanh niên cạnh đạo sĩ nhìn một cái vào trận chiến, vội chạy đến chỗ ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659018/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.