Người thiết kế này không những là cao nhân, mà còn là người tuyệt vời!
Lúc này, có người đi đến bên cạnh anh, đứng ngang hàng với anh, cũng nhìn ngựa đá trước mặt, lẩm bẩm nói: “Thú vị, thật thú vị!”
Lý Dục Thần nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy một người nước ngoài tóc đỏ cao lớn.
Người nước ngoài cũng quay đầu nhìn anh, nói: “Văn hóa Hoa Hạ, đúng là bác đại tỉnh thâm”.
Lý Dục Thần cười nói: “Đúng thế, bác đại tinh thâm”. Đang định quay người rời đi, người nước ngoài lại đưa tay về phía anh: “Tôi tên là Adam, phải gọi đạo hữu thế nào?”
“Đạo hữu?”, Lý Dục Thần bất giác thấy buồn cười: “Chỉ có giữa tu sĩ đạo gia mới gọi nhau là đạo hữu”.
Adam: “Tôi là tu sĩ của Trung Phu Quan ở Los Angeles, đạo hiệu Thích Thành Tử”.
Lý Dục Thần ngẩn người, hơi bất ngờ, người nước ngoài này lại là đạo sĩ.
Adam vẫn đưa tay ra.
Lý Dục Thần bắt tay anh ta, nói: “Tôi tên là Lý Dục. Thần”.
Adam vui vẻ cười, nói: “Ngày đầu tiên đến Hoa Hạ có thể gặp được người đồng đạo, thật mừng quá”.
Lý Dục Thần cười nói: “Tôi không phải đạo sĩ”.
“Nhưng chăc chắn anh là người tu hành, đúng không? Nếu không sẽ không chú ý đến con ngựa này”, Adam nói.
Lý Dục Thần có ý kiểm tra anh ta, bèn hỏi: “Con ngựa này có ý nghĩa gì?”
Adam nói: “Trong văn hóa Hoa Hạ, dùng vượn và ngựa đại diện cho tâm ý của con người, ba vượn hai ngựa, đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3658994/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.