Mặt Lâm Mộng Đình lúc đỏ lúc trắng.
Thật ra cô đã hiểu từ lâu rằng hôm nay mình đã chui vào bẫy của Chung Thần rồi.
Còn tên Từ Hiểu Bắc kia cũng chỉ bị Chung Thần lợi dụng mà thôi.
Mà kẻ ghê tởm thật sự chính là Chung Thần.
Nhưng Chung Thần rất cao tay, nói năng mùi mãn, khó lòng vạch trần.
Hơn nữa, nếu hôm nay Lý Dục Thần gọi cô đến đây ắt định phá tan cục diện này.
Mà điều kiện tiên quyết để phá là phải vào bẫy trước.
Vậy nên Lâm Mộng Đình mới có thể phối hợp chui vào bãy như thế.
Cô thông minh lanh lợi, đoán ngay được ý định của Lý Dục Thần.
Nếu nay không thể giải quyết triệt để Chung Thần thì sau này ở trường học sẽ có vô vàn phiên phức kéo tới.
'Thế nhưng, Lâm Mộng Đình không ngờ rằng trong buổi họp mặt ấy lại có rất nhiều bạn học buông lời ác độc với cô như vậy, còn chẳng một ai lên tiếng thay cô.
Điều này khiến lòng cô lạnh giá. Mặt mày Từ Hiểu Bắc cũng không khấm khá là bao.
Gã cũng không phải không nhận ra có người đang lợi dụng mình.
Nhưng đã tới nước này rồi, gã đành phải đâm lao theo lao.
Lâm Mộng Đình không uống ly rượu đó sẽ khiến gã mất mặt, sau này không tài nào lăn lộn ở Tiền Đường được nữa.
Mất cũng không chỉ có mặt mũi của gã mà còn là mặt mũi của bố gã, mãnh hổ Giang Đông, còn là mặt mũi của con em nhà giàu Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3658931/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.