Dì Tình vội vàng nói: “Là cậu ấy đưa chúng tôi đến bệnh viện”.
Lúc này người phụ nữ mới thoáng dịu đi đôi chút, nói với người đàn ông đi cùng mình: “Anh lấy ít tiền đưa anh ta đi”.
Người đàn ông nói với Mã Sơn: “Tôi cũng không mang theo tiền mặt, tôi đưa điện thoại của mình cho anh nhé”.
Mã Sơn nổi giận nói: “Ai cần tiền của anh?”
Người đàn ông nọ cũng thành thật cất điện thoại di động đi, người phụ nữ kia lại mỉa mai: “Không cần tiền thì anh ở lại đây làm gì?”
Mã Sơn thật sự nổi giận rồi, nắm đấm cũng đã siết rất chặt.
Lý Dục Thần khẽ vỗ nhẹ bờ vai anh ta, nhắc anh ta tỉnh táo lại, nơi này là bệnh viện. Hơn nữa, tức giận với loại phụ nữ này không đáng.
Lúc này, điện thoại của dì Tình reo lên.
Dì ấy nghe điện thoại, mới nói vài câu mà mặt đã tái nhợt, vội nói: “Tôi tới ngay! Tới ngay!”
Mã Sơn hỏi dì ấy làm sao thế.
Dì Tình nói: “Chồng dì đi thăm dò thử, muốn tìm người chủ con chó để đòi bồi thường, bị người ta đánh rồi”.
“Cái gì, ở đâu?”
“Nói là ở câu lạc bộ Hồ Tân”.
“Đi”.
Lý Dục Thần và Mã Sơn cùng nhau theo dì Tình đi ra ngoài.
Vừa ra khỏi bệnh viện, bố của cô bé kia đã đuổi tới.
“Tôi đi theo mọi người”, anh ta nói: “Dù sao cũng vì con gái tôi nên mới xảy ra chuyện. Hơn nữa cái nơi như câu lạc bộ đó, mọi người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3658809/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.