Sau khi đến Thiên Tinh Quan, tiếp đón họ là một đạo sĩ trẻ, anh ta dẫn họ đến đại sảnh.
"Sư phụ đang luyện công, mong mọi người chờ một chút", đạo sĩ bưng trà cho họ xong bèn rời đi.
Lý Dục Thần thấy trên cửa hông ở đại sảnh có dán bùa thì bước tới nhìn, quả nhiên là giấy và chu sa loại tốt.
Đợi một hồi, Trương Đạo Viễn mới khoan thai đến muộn rồi chắp tay với Phùng Thiên Minh: "Ông hai Phùng ghé thăm mà không có đón tiếp từ xa, mong ông thứ lỗi nhé".
Thần thức Lý Dục Thần quét qua, thấy tuy trên người Trương Đạo Viễn có chân khí xoay chuyển, nhưng lại hết sức bình thản, hiển nhiên ban nãy cũng không có tu luyện.
Xem ra đến muộn chỉ là vì làm giá và cho thấy sự thần bí thôi.
Phùng Thiên Minh cũng chắp tay nói: "Làm phiền đạo trưởng Trương tu luyện, người phải xin lỗi là tôi mới đúng. Hôm nay, tôi dẫn theo một anh bạn đến định xin một ít chu sa và giấy vàng".
"Đến đạo quán tìm chu sa và giấy vàng, ngoài làm bùa ra thì tôi thật sự không nghĩ ra còn có thể dùng làm gì", Trương Đạo Viễn nhìn Lý Dục Thần hỏi: "Xem ra cũng là người trong giới, không biết cậu gọi là gì?"
"Lý Dục Thần", Lý Dục Thần đáp.
Trương Đạo Viễn sửng sốt, đánh giá Lý Dục Thần vài lần.
Đạo sĩ trẻ tuổi bên cạnh ông ta bỗng nhiên chỉ vào anh nói: "Hóa ra anh chính là Lý Dục Thần!"
"Đạo trưởng Trương biết cậu Lý à?", Phùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3658757/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.